Lối ra của ga tàu cao tốc.
Triệu Tử Ngôn và Kỳ Yến mắt to trừng mắt nhỏ.
Triệu Tử Ngôn thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên: “Anh tới đây làm gì!?”
Kỳ Yến không thèm để ý đến cậu, anh đội mũ lưỡi trai trong tay lên, xoay người lấy va li của Thẩm Ý, cất vào trong cốp taxi. Anh mở cửa xe, để Thẩm Ý ngồi lên ghế phó lái, lúc này mới rút đầu ra ngoài, cho Triệu Tử Ngôn một ánh mắt: “Đi lên.”
Triệu Tử Ngôn cực kỳ khó chịu, khoanh hai tay lại: “Tôi không lên!”
Biết được Thẩm Ý quyết định tạm thời trở về Nam Vu, cậu bị ba phái tới đón người, ai mà ngờ thế mà Kỳ Yến lại đến đây trước cậu. Chị của cậu còn cười ha hả đi ra với anh ta, làm Triệu Tử Ngôn tức đến mức muốn nổ phổi, sao chị gái nhà cậu luôn khiến cho mọi người nhọc lòng, sợ rằng có ngày bị người ta bán mà còn đi giúp người ta đếm tiền!
Kỳ Yến thấy cậu từ chối cũng không khuyên nhủ, nói: “Được thôi, vậy thì cậu tự mình đi về đi.” Nói xong liền muốn đóng cửa xe.
Thẩm Ý nhìn hai người, quả thật có chút dở khóc dở cười, vội khuyên bảo Triệu Tử Ngôn lên xe. Lúc này, Triệu Tử Ngôn mới leo xuống bậc thang, không tình nguyện ngồi vào hàng phía sau, dùng ánh mắt đánh giá Kỳ Yến vài lần.
Sau hai mươi phút thì đã đến nội thành, việc đầu tiên Triệu Tử Ngôn làm là nhảy xuống xe, nhanh chóng giúp Thẩm Ý lấy hành lý. Vừa quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giau-anh-trang-di/2433325/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.