Trong sân trường không có lấy một bóng người, chỉ có máy bán hàng tự động vẫn còn hoạt động. Thẩm Ý mua vài lon nước, chọn một lon soda vị cam, còn lại đều đưa cho Cố Ức và những người khác.
Cố Ức cười hì hì nói: “Sao tiểu tiên nữ lại mời tụi mình uống nước thế?”
Thẩm Ý nghiêm túc nói: “Cảm ơn các cậu đã giúp mình vào trong trường.”
Cố Ức nói: “Ôi, chuyện này có gì to tát đâu, cậu đừng ngại, về sau nếu muốn trèo tường nữa thì cứ nói cho bọn mình một tiếng, tụi mình có mặt liền luôn!”
Vừa dứt lời thì bị Kỳ Yến vỗ một cái trên đầu: “Nói bậy gì đó?”
Hôm nay vì hết cách nên mới phải trèo tường, anh không muốn dạy cô mấy thói hư tật xấu như thế này.
Thẩm Ý mím môi cười, đưa lon soda cam trong tay cho Kỳ Yến: “Của cậu.”
“Cảm ơn cậu.” Kỳ Yến khách khí cảm ơn, lúc nhận lấy cũng trộm nhìn vẻ mặt của cô, thấy sắc mặt cô nghiêm túc như thường. Hai người đều im lặng không đề cập gì đến “tai nạn” lúc buộc dây giày lúc nãy. Đám anh em thấy hai bên đương sự đều im lặng, cũng thông minh ngậm miệng.
Nghỉ ngơi uống nước xong, Thẩm Ý đề nghị đưa bọn họ đi tham quan trường một vòng.
Mọi người vui vẻ hưởng ứng.
Trường cấp 2 của cô là trường Trung học thực nghiệm(*),quy mô không lớn, đi xung quanh chỉ mất hơn 10 phút. Thẩm Ý chỉ vào một tầng trong khu dạy học: “Đây là phòng học của mình năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giau-anh-trang-di/2433306/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.