Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95
Chương sau
Mễ Nhiên cười lên tươi thắm, bắt đầu khoác tay Khang Trạch đi dọc thảm cỏ dẫn lên bậc thềm nhà trung tâm vườn, hai con báo lớn Leo và Liin hôm nay cũng ngoan ngoãn ngồi hai bên, con chó Otto thì luấn quấn đi theo sau như rất vui mừng, cái đuôi liên tục quẫy mạnh rồi chạy chung quanh. Mễ Nhiên vui vẻ nhìn xung quanh, khách khứa không đông mà vỏn vẻn 12 người, trừ 5 người làm thân thiết trong biệt phủ là vị quản gia, Du Ly, Cúc Y, A Diên và Tiểu Cương thì có thêm 3 vị khách lạ là 3 người anh em thân tín nhất của Dụ Khang Trạch, thêm 1 chủ hôn lễ và 1 người phụ. Tuy là lượng khách nhỏ nhưng quy mô tổ chức vẫn rất lớn, bao rộng cả khu vườn, sự trang hoàng rực rỡ và tone sáng khiến khu vườn bình thường chỉ yên ả hôm nay cũng như bừng tỉnh hơn Mễ Nhiên thủ thỉ: - Khang Trạch, hôm nay anh thực đẹp... Có lẽ trước đây chỉ luôn nhìn thấy anh trong bộ dạng bỉ ổi cho quen mắt nên hiện tại hơi bất ngờ Cả hai bước đến phía chủ hôn lễ, ông ấy đọc vài lời rồi hai người bắt đầu trao nhẫn, chiếc nhẫn khắc tên chữ cái ở giữa, được Khang Trạch đặt làm riêng và cũng từ những chất liệu quý giá nhất. Nam nhân bồi hồi trao nhẫn vào tay Mễ Nhiên, sau cùng nói: - A Nhiên, vậy là chỉ hôm nay em được nhìn anh rất đẹp theo như lời em nói... còn cả quãng đời còn lại em phải nhìn khuôn mặt bỉ ổi này rồi... nhìn từ ngày này qua ngày khác, cho tới khi chúng ta già nua, nếu đôi mắt em không rõ thì hãy cảm nhận qua đôi bàn tay này1 Nói rồi nam nhân đưa bàn tay Mễ Nhiên lên hôn nhẹ, ấp ủ mu bàn tay vào môi lạnh của bản thân, hành động vô cùng yêu chiều. Nữ nhân đứng sát lại một chút, đôi mắt cũng nhìn anh sáng rực và thâm tình đáp lại: - Em chấp nhận điều đó Mễ Nhiên cầm lấy chiếc nhẫn còn lại đeo lên cho Khang Trạch, đưa bàn tay hắn lên áp vào bầu má mình, hai người nhìn nhau rồi Khang Trạch vẫn luôn chủ động tiến tới, hắn hôn cô thật lâu, vòng tay không ngần ngại siết eo nữ nhân sát vào cơ thể. Nụ hôn không dây dưa quá lâu như những lần tên ác ma này giở tò cưỡng ép mà chỉ mơn trớn để đối phương đều hào hứng với nhau Mọi người đứng xung quanh sau khi chứng kiến cả hai cùng tình tứ và hạnh phúc như vậy thì cũng vui mừng vỗ tay. Sau cùng tất cả vui vẻ ăn uống, hào hứng mà mỗi người còn bắt cặp để nhảy múa - khiêu vũ, dĩ nhiên là Du Ly và Tiểu Cương, Cúc Y và A Diên. Mễ Nhiên thì không biết khiêu vũ cũng như không thích nghe nhạc nhẹ, mãi sau chuyển sang thể loại nhạc sôi động thì nữ nhân bắt đầu xắn váy lên ra thể hiện, Dụ Khang Trạch cũng ra cùng, cả hai bắt nhịp mà nhảy không theo 1 vũ đạo nào, chỉ biết là rất vui vẻ Tối hôm đó Như những cặp vợ chồng mới cưới bình thường thì dĩ nhiên đêm đầu tiên là vô cùng quan trọng và hào hứng. Dụ Khang Trạch cũng rất mong ngóng ngày này, chỉ có điều hắn không ngờ Mễ Nhiên đã mang thai, cả hai sẽ không quan hệ trong 8 tháng tới – theo đề nghị của nữ nhân Mễ Nhiên nằm vặn vẹo cũng không thoải mái, quay sang nói nhỏ: - A Trạch.. hm.. anh ôm em chặt quá Khang Trạch ủ ấp cơ thể cô trong lòng, vòng tay siết chặt đã đành, tên biến thái này còn liên tục rúc vào hốc cổ vật nhỏ, hít hà hương thơm như thuốc phiện cho 1 kẻ gàn dở. Hắn thủ thỉ: - Anh xin lỗi... nhưng anh.. đang phải kiềm chế Mễ Nhiên lật người nằm đối mặt với Khang Trạch, trông tên ác ma này uỷ khuất đến đáng thương, hắn giương đôi mắt to tròn nhìn cô rồi khuôn mặt tội nghiệp vô cùng. Mễ Nhiên bất chợt nảy ra ý trong đầu, vẻ nghịch ngợm hiện lên, bàn tay cô lần mò, to gan đụng chạm vào gậy lớn bên dưới, giọng yểu điệu: - Trạch, anh kiềm chế... nơi này sao? Bàn tay nhỏ nhắn nắn vào vật hùng vĩ qua lớp quần, thành công khiến nó ngửng dậy cao ngạo, Mễ Nhiên hứng thú, trêu chọc: - Nào, anh phải kiềm chế trong 8 tháng đấy... Trạch yêu dấu... Mễ Nhiên biết rõ tên ác ma này sẽ không thể luận động hay cường bạo bản thân nên ra sức trêu đùa, Khang Trạch hai bên thái dương đã nổi cuộn, hơi thở hắn gấp gáp hơn thường, trầm mặc: - Yêu tinh, sao em lại nghịch ngợm đến vậy? Nam nhân bất ngờ lật ngửa Mễ Nhiên nằm dưới thân, bàn tay bất ngờ thò vào trong áo, mạnh mẽ bóp lên bầu ng*c nở của vợ mình. Mễ Nhiên giật bắn lên, can ngăn: - Này..anh... Dụ Khang Trạch không kiêng dè, nói: - Tôi sẽ kiềm chế và giữ mình suốt 8 tháng, nhưng Mễ Nhiên, đó là em yêu cầu không được tiến vào trong... Còn nếu động chạm bên ngòai, em đâu có nói? Nam nhân bỉ ổi vạch áo cô lên, chưa để cô chuẩn bị liền lao xuống ngậm vào một bên ng*c, n*m hồng lại như viên thạch đỏ bị trêu đùa dưới hằm răng của tên ác ma này. Bên dưới một tay cũng rất linh hoạt, mau tuột quần đùi của vật nhỏ xuống dưới, yên vị chạm vào lớp th*t hồng. Mễ Nhiên giật bắn mình lên, cơ thể bắt đầu co rúm lại: - Này Khang Trạch.. mau dừng lại Nam nhân cắn vào vành tai của cô, tà tà: - Là ai cố tình châm ngòi trước hả Nhiên Nhiên? Các đầu ngón tay càng ngày càng vê mạnh, bên dưới đã càn quấy nộn th*t đến đỏ au, d*ch thẫm theo đó chảy ra từ cửa h*yệt. Bên trên hai đồi núi thơm tho gợi mời nam nhân “thưởng thức”, chúng ngạo nghễ chạm vào bên má Dụ Khang Trạch, hắn cũng không khách sáo mà thoải mái liếm láp hay nhai cắn hai viên kẹo hồng. Mễ Nhiên á khẩu cùng sự kiểm điểm bản thân vì không suy nghĩ tường tận trước khi ra điều kiện và cũng quá ngu ngốc khi cả gan thách thức hắn, sau cùng đành ủy mị cho tên ác ma này nghịch ngợm bên ngoài 9 tháng sau Mễ Nhiên cẩn thận ẵm con trong lòng, hậu sinh nở, cơ thể từ gầy gò cũng đầy đặn da thịt hơn trước, bầu ngực nặng sữa căng ra, da thịt trắng bần lên vì các thớ da giãn nở. Đứa bé hai mắt nhắm li bì nhưng cái miệng vẫn chúm chím ngậm vào bầu t* uống no sữa, bất giác trong nôi lại o oe một tiếng nhỏ, Mễ Nhiên ngay tức khắc chạy ra, cẩn thận đặt đứa con đã bế ẵm vào giấc xuống nôi, quay sang bế đứa nhỏ còn lại, một bên ngực sữa còn lại sẵn sàng cho đứa con ấy Mễ Nhiên mang thai 1 cặp song sinh, đều là hai thằng bé kháu khỉnh, giống nhau và y sì đúc Dụ Khang Trạch, đôi mắt với hàng mi dài và đồng tử đen thuần. Mễ Nhiên nhìn ngắm đứa trẻ đang thao láo nhìn mình, bàn tay nhỏ bâng quơ trên không trung, vui vẻ: - Bảo bối của mẹ.. em mau lớn để bảo vệ mẹ nhé Nữ nhân yêu chiều hôn lên vầng trán con trai, cả hai cái tên Khang Trạch đều để Mễ Nhiên toàn quyền quyết định, cô đặt tên cho 2 đứa là Dụ Trạch Sâm và Dụ Nhiên Trì. Mễ Nhiên vừa cho con uống sữa vừa nhân cơ hội:1 - Hai đứa lớn lên mẹ sẽ có đồng minh, chúng ta sẽ chống lại tên sói già kia nhé Khang Trạch ngay sau đó đi vào, hắn rửa tay sạch sẽ rồi mau chạy lại bên nôi, khuôn mặt sung sướng, nói liên tục: - Con ngủ ngoan quá, sao con nhìn giống anh thế nhỉ? Chưa gì đã thấy đẹp trai từ bé rồi? Haha Mễ Nhiên tiến lại, dặn: - Con mới ngủ, anh cẩn thận, tránh làm ồn Dỗ xong được đứa bé trên tay, Mễ Nhiên từ từ đặt con xuống nôi, cẩn thận đắp chăn rồi thở phào: - Cuối cùng cũng xong, mệt quá Dụ Khang Trạch nhìn cô cũng phiền lòng, hắn bế thốc Mễ Nhiên ngồi trên giường, bắt đầu bóp vai, bóp tay rồi đấm lưng cho vợ mình, hào sảng: - Mời cô nương thử dịch vụ massage mới nhất của tôi, với bàn tay điêu luyện của mình, tôi tự tin giúp vai bớt mỏi, tay bớt tê và chân bớt lê thê đau nhức1 Nữ nhân nghe vậy liền cười nhẹ, quay ra ôm lấy cổ Khang Trạch, mỉa: - Đồ dẻo miệng Cả hai cứ ngồi yên nghỉ ngơi, không khoe mẽ nhiều lời mà đơn giản nhìn ngắm đối phương, cảm nhận họ đang hiện hữu trong lòng, cùng chung tình cảm dành cho nhau... Vậy là đủ, cuộc sống vẫn sẽ tiếp tục, các giá trị tốt đẹp vẫn được phát huy cũng như gia đình này, yên bình, hạnh phúc và bền chặt P/s 1. Vậy là đã đến chặng đường cuối cùng của MUỐN EM LÀ CỦA RIÊNG (H+). Vẫn quen thuộc như vậy, xin cảm ơn chân thành tới các bạn độc giả đã ủng hộ mình trong suốt khoảng thời gian vừa rồi, nếu có gì sai sót hay chưa tốt trong quá trình ra truyện, mong mng sẽ bao dung tha thứ cho mình và tiếp tục ủng hộ mình trong các tác phẩm sắp tới. Dụ Khang Trạch và Nhạc Mễ Nhiên xin tạm biệt? 2. Mình sẽ k vt ngoại truyện nha vì all các tác phẩm của mình, mình quan niệm đã hết là hết, sẽ chuyển sang tập trung các tác phẩm mới để tiếp tục gửi tới mng những truyện hay hơn, tốt hơn và hoàn thiện hơn 3. Mng hãy thả tim, tặng điểm quà và nếu có phiếu vote hãy choa mình với nha. Chúc mng ngày đầu tuần vui vẻ, năng suất và tràn ngập may mắn ?
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95
Chương sau