Tối đó
Dụ Khang Trạch hôm nay dùng bữa nhanh rồi lên thư phòng sớm, trước khi rời khỏi bàn ăn còn lưu luyến hôn lên bên má Mễ Nhiên, thủ thỉ:
- A Nhiên, tí nữa ăn xong lên chơi với tôi nhé?
Cô đang ăn dở miếng sườn xào thì quay ra hỏi:
- Anh bảo anh làm việc nhiều mà... em lên đấy chơi sao được?
Nam nhân cười khì rồi béo lên bên má nõn nà của vật nhỏ, thâm tình nói:
- Có em làm việc mới hứng thú, thôi em dùng bữa đi
Nói rồi hắn rời đi ngay sau đó, Mễ Nhiên ngờ nghệch nhìn theo rồi tiếp tục xé lấy miếng thịt, vừa ăn vừa tấm tắc khen tay nghề của Cúc Y, chị là người nấu những món ăn cô thích và hợp khẩu vị cô nhất. Cúc Y trong bếp nghe vậy liền cười nhẹ, lịch sự đáp:
- Đấy là trách nhiệm của tôi mà cô chủ, cô thấy ngon là tôi đã hoàn thành tốt công việc
Mễ Nhiên đảo mắt rồi như nhớ ra chuyện gì, nói thêm:
- A ha, trước A Diên cũng luôn miệng khen chị, chắc anh ấy được chị nấu cho nhiều món ngon lắm phải không?
Cúc Y nghe thế liền đỏ mặt, quay ra hỏi:
- Anh ấy khen tôi nhiều lắm ư? À..ừm.. trước đây, tôi có nấu mấy khi anh ấy về dùng bữa cùng ngài Dụ ấy mà...
Có vẻ nhắc đến A Diên là con người Cúc Y lại rạo rực, đến nói chuyện cũng tơ tưởng mất tập trung, Mễ Nhiên nhìn theo bóng dáng Cúc Y ngại ngùng rời đi thì cũng biết tỏng mối quan hệ của chị ấy với A Diên, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng/956305/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.