“Mùa thu năm nay dài quá nhỉ!” Bác Kim lại lẩm bẩm. Đợt vừa rồi bác tìm một cái chậu hoa cũ gieo mấy nhánh tỏi bên trong, chỉ qua mấy ngày mà cây đã lớn. Lòng bác vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, vừa trông thấy Minh Tịnh đi qua liền ríu rít gọi cô vào xem, kỳ thật là muốn khoe tỏi mình trồng.
Nhiệt độ cao nhất hôm nay là hai mươi lăm độ C, quả thực chẳng giống thời tiết tháng Mười Một chút nào. Cáp Nhĩ Tân đã sớm đổ tuyết, vậy mà ở đây dây thường xuân vừa tím biếc, lá anh đào mới ngả đỏ, còn cây hòe già trước hội trường lớn thì vẫn xanh màu ôliu.
“Dài thì càng tốt chứ ạ?” Minh Tịnh không sợ lạnh, nhưng đóng một chiếc áo lông vũ dày cộp thì làm gì cũng bất tiện, đâu có được như bây giờ, chỉ cần tùy tiện khoác thêm một cái áo len, tay chân vẫn giơ thoải mái!
“Tốt cái gì mà tốt, mùa nào thì nên có dáng vẻ của mùa ấy chứ, bây giờ phải lạnh mới đúng.” Bác Kim nướng vài củ khoai lang trong lò vi sóng, khoai vừa ngọt lại vừa dẻo. Bác đưa Minh Tịnh một củ, Minh Tịnh cũng không vào nhà, chỉ đứng ngoài hứng nắng hứng gió, qua quýt ăn cho thật nhanh.
Bác Kim mỉm cười nhìn cô đánh giá: “Yêu đương vào đúng là khác quá nhỉ, bây giờ cháu xinh hơn hồi mới nhập học nhiều đấy.”
Minh Tịnh thẹn thùng vuốt tóc: “Làm gì có ạ.” Cô sợ bác Kim truy hỏi lung tung, vội vàng tìm cớ lỉnh mất.
So với các đôi uyên ương khác trong vườn trường thì Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-dung-dung-cach-de-yeu-anh/992568/chuong-11-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.