*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chẳng bao lâu nữa là sẽ tới ngày Quốc khánh, Kinh Đại ngập tràn hương cúc, sắc đỏ tô thắm muôn nơi, gần như ngợp thành một trời màu đỏ. Dạ tiệc chào mừng tân sinh viên của trường thường tổ chức vào Quốc khánh. Nhắc đến dạ tiệc, Minh Tịnh lại nhớ tới cơn ác mộng tại lễ hội văn hóa năm ngoái. Cô từ chối lời mời của Ban Văn nghệ, bảo rằng mình có một người bạn học chuẩn bị tham gia thi đấu hùng biện, cần phải ở bên cổ vũ người ta.
Minh Tịnh cũng không nói dối. Hôm đó quả thực có một cuộc thi hùng biện, mà cô thực sự cũng có một người bạn học tham gia. Chỉ có điều người bạn học ấy là Hồ Nhã Lan, mà Hồ Nhã Lan chắc không cần cô cổ vũ.
Hồ Nhã Lan là thí sinh thứ sáu lên sân khấu. Cô nàng tựa như đã trải qua một lần lột xác, lúc trước thì là tiên nữ phiêu diêu thoát tục, bây giờ đột nhiên lại thành một nhà đấu tranh cho phong trào nữ quyền, lời lẽ sắc bén, tác phong mạnh mẽ. Bài dự thi của Hồ Nhãn Lan có chủ đề “Tôi tự hào tôi là sinh viên Kinh Đại”. Cô nàng vung nắm tay diễn thuyết một hồi, toàn trường gần như sững sờ.
Nội dung bài thuyết trình của cô nàng đại khái như sau: Kinh Đại, một trường đại học danh tiếng hàng thế kỷ, có một vị trí quan trọng trong các cơ sở giáo dục đại học của Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-dung-dung-cach-de-yeu-anh/992567/chuong-10-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.