*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếng Đức có ba mươi chữ cái, trong đó chỉ có một chữ là không có trong bảng chữ cái tiếng Anh. Học tiếng Đức cơ bản rất đơn giản, song học chuyên sâu thì lại khó. Ngữ pháp tiếng Đức phức tạp hơn tiếng Anh rất nhiều, ngoài việc phải chia động từ theo đại từ nhân xưng, số ít số nhiều, trang trọng hay thân mật thì danh từ lại còn phân biệt giống đực giống cái. Trong tiếng Đức có một số âm khi đọc cần uốn lưỡi, người miền Bắc còn tạm đỡ, chứ người miền Nam quả thực không biết phải điều chỉnh đầu lưỡi của mình thế nào. Thầy giáo tiếng Đức lại là người ngoại quốc, lúc nói tiếng Đức lúc bắn tiếng Anh, sau mỗi một buổi học, cả lớp đều vật vã như vừa chết đi sống lại.
Sơn Béo ngay cả ô tô cũng chẳng buồn vẽ nữa, lôi kéo Minh Tịnh đóng cọc ở bậc thang hội trường lớn, nhờ cô phụ đạo cho mình với thù lao là một chiếc ốp iPhone.
Minh Tịnh rất nâng niu chiếc iPhone này, mỗi lần cần dùng gọi điện đều đau lòng mãi không thôi.
Cô cầm sách, ra chiều không mấy đồng tình với Sơn Béo: “Cậu đừng có lo lắng quá, sẽ gầy đi đấy. Quy tắc trong tiếng Đức rất rõ ràng, không thay đổi xoành xoạch như tiếng Anh, cứ nhớ thật chắc là được. Mới đầu học chưa quen lắm, nhưng rồi sau này vận dụng nhiều thì sẽ thành thạo hết.”
Sơn Béo phẫn nộ nói: “Đấy là đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-dung-dung-cach-de-yeu-anh/234960/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.