Hiểu Di trốn tránh, chỉ cười không đáp, tiếng cười khanh khách quanh quẩn trong phòng, ánh mắt sáng như sao nhìn Hàn Tử Đằng cười híp chặt lại, mang theo một tia nghịch ngợm.
Nhìn vẻ mặt của Hiểu Di, Hàn Tử Đằng suy nghĩ một chút.
" Em lại làm cái gì vậy? "
Anh tò mò tháo nhẫn ra xem, rốt cuộc nhìn thấy một chút khác thường. Bên trong nhẫn có khắc hai chữ Đằng Di. Trong khoảnh khác đó, vô số cảm động xuất hiện trong lòng anh, Hàn Tử Đằng lại ghì chặt Hiểu Di hơn.
" Em khắc tên chúng mình lên nhẫn, mong chúng mình luôn được ở bên nhau, làm vậy anh cũng không thể đưa nhẫn cho người khác được "
Tối qua tranh thủ lúc Hàn Tử Đằng ngủ say, Hiểu Di tỉ mỉ khắc từng nét chữ lên đó, coi như một dấu ấn mãi mãi, muốn xóa cũng không xóa được. Cô mong bọn họ sẽ vĩnh viễn ở bên nhau cho tới đầu bạc răng long.
Hiểu Di lại cười khanh khách.
Niềm hạnh phúc ngập tràn trong phòng, cũng ngập tràn trái tim Hàn Tử Đằng.
Nhìn bộ dạng vui vẻ của Hiểu Di, hốc mắt Hàn Tử Đằng bỗng nóng lên. Nha đầu ngốc, anh thật sự đau lòng vì sự ngốc nghếch của cô.
" Hiểu Di, em không cần làm như vậy, nhẫn này anh trao cho em thì cả đời là của em. Sẽ không trao cho người khác, cũng không có người nào khác ở đây cả. Cả đời này anh chỉ ở bên em thôi! "
Anh vốn ích kỷ, trái tim của anh chỉ chứa được một người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-doc-chiem-em-mai-mai/2503028/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.