Bình An nhanh chóng chạy đến bên cửa sổ và nhìn ra ngoài. Từ ngoài cổng, Trạch Anh ngang nhiên bước vào bên trong dù ở cổng có hai vệ sĩ canh gác. Anh ấy bước khá nhanh, trong sân biệt thự có vài người giúp việc nhưng họ đều không để ý đến anh ấy, giống như không hề nhìn thấy anh ấy vậy.
Hiển nhiên, anh ấy đang tàng hình.
Bình An nhìn thì thấy Trạch Anh đã bước vào trong biệt thự, cô nhanh chóng quay người rồi rời khỏi phòng ngủ, sau đó chạy xuống tầng. Trong lúc đó, Trạch Anh đã đi đến phòng khách. Anh ấy nhìn ngắm xung quanh phòng, những ký ức tươi đẹp trong quá khứ lại ùa về. Bố mẹ ở bên cạnh anh ấy, yêu thương và chiều chuộng anh ấy, anh ấy cảm thấy trong quá khứ, mình đúng là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên đời.
Thế nhưng, vào năm Trạch Anh mười tám tuổi, bố mẹ anh ấy đã mất vì một vụ tai nạn giao thông. Kể từ đó, anh ấy đã không còn được yêu thương như trước nữa. Thậm chí, Thế Hoằng - anh trai ruột của anh ấy còn đối xử với anh ấy vô cùng thậm tệ.
Thế Hoằng… Trạch Anh thầm nghĩ anh ấy phải khiến Thế Hoằng trả giá cho bằng được!
Lúc này, Bình An đã chạy xuống cầu thang, cô cũng đã nhìn thấy Trạch Anh ở trong phòng khách. Hiện tại cô có thể nhìn thấy anh ấy, anh ấy cũng có thể nhìn thấy cô, cho nên cô phải nấp ở sau tường để theo dõi anh ấy.
Anh ấy đang nhìn vào bức ảnh gia đình ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438994/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.