Sáng hôm sau.
Thế Hoằng và Bình An lại cùng nhau đến lớp như bình thường. Đến giờ ra chơi, hai cô bạn bàn trên lại thảo luận về bộ phim hôm qua.
“Đau lòng quá, nam chính và nữ chính thật đáng thương. Nếu nữ chính chưa chết thì tốt rồi.”
“Nữ chính đáng thương thật, còn trẻ như vậy mà đã chết. Nếu không chết thì cô ấy có thể hạnh phúc bên cạnh nam chính rồi.”
“Hai người yêu nhau lại chẳng thể đến được với nhau, đã vậy lại còn âm dương cách biệt. Thật là một chuyện tàn nhẫn mà!”
Bình An nghe vậy thì lại trầm mặc, trong lòng cũng cảm thấy thương cho nam nữ chính. Thế Hoằng ngồi bên cạnh cũng cảm thấy thương, nhưng lại là thương cho Bình An.
Anh cũng muốn biết tại sao cô còn trẻ như vậy mà đã qua đời. Là vì mắc bệnh nan y, hay là vì gặp tai nạn đây?
Mà từ khi gặp cô, anh luôn thầm gọi cô là “ma nữ” hoặc là “hồn ma”. Bây giờ anh lại thầm hỏi: Tên của cô là gì?
Anh muốn biết tên cô.
Sau khi tan học, tài xế đến đón Thế Hoằng như thường ngày.
Hôm qua dầu gội và sữa tắm của Thế Hoằng đã gần hết, cho nên anh không về nhà ngay mà liền bảo tài xế: “Bác chở cháu đến trung tâm thương mại.”
Không nghĩ rằng sau khi nói với bác tài xế như vậy, Thế Hoằng lại phát hiện ra hai mắt Bình An hơi sáng lên, khuôn mặt hiện rõ vẻ háo hức.
Thế Hoằng thầm nghĩ: Xem ra cô ấy rất muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438989/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.