Ngày hôm sau.
Sức khỏe của Bình An đã tốt hơn hôm trước, nhưng cô vẫn còn khá yếu ớt. Thế Hoằng thì vẫn luôn ở bên chăm sóc cô, anh gác mọi công việc lại để ở bên cạnh cô. Còn cô thì đã đưa ra được quyết định, cô sẽ quay về quá khứ để ngăn cản Trạch Anh làm hại Thế Hoằng.
Hệ thống 001 đã cho cô biết chính xác ngày Trạch Anh xuyên về là ngày nào, cô dự định sau khi khỏi bệnh thì sẽ xuyên đến trước ngày anh ấy xuyên về khoảng một tuần.
Ba ngày sau, sức khỏe của Bình An đã hồi phục rất nhiều rồi. Cô cũng đã chuẩn bị để quay về quá khứ, nhưng cô chưa nói cho Thế Hoằng biết chuyện này. Không phải là cô định giấu anh, cô vốn muốn nói với anh rồi, nhưng khi đối diện với anh thì lại chẳng nói nên lời. Tuy nhiên, sắp phải đi rồi nên cô quyết tâm tối nay sẽ nói bằng được với anh.
Đến tối.
Bình An ngồi trên giường, mắt nhìn về phía nhà tắm, chờ Thế Hoằng tắm xong sẽ cùng anh nói chuyện.
Rất nhanh sau đó Thế Hoằng đã tắm xong, anh mắt áo phông và quần ngủ dài đơn giản bước ra ngoài. Trên cổ anh có vắt một chiếc khăn, mái tóc anh ướt sũng, nhỏ giọt lên chiếc khăn được vắt trên cổ.
Anh bước đến bên cạnh Bình An, khom lưng cúi người xuống rồi bảo cô: “Em lau tóc cho anh đi.”
Bình An mỉm cười, hai tay cầm lấy chiếc khăn rồi nhẹ nhàng lau tóc cho Thế Hoằng. Thế Hoằng khom lưng nhưng khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438984/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.