🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe thấy vậy, Bình An liền ngây người. Anh bảo cô lo lắng cho anh ư? Sao lại thế được chứ?



Bình An định phủ nhận trong lòng chuyện mình lo lắng cho Thế Hoằng, nhưng mà cô lại chợt nhận ra… Mình lo lắng cho anh thật.



Dù gì anh cũng vì che chở cho cô mà bị thương, làm sao cô lại không lo lắng cho anh được chứ?



Lúc này dì giúp việc lại mang thuốc đến, Thế Hoằng liền nhận lấy thuốc từ dì giúp việc rồi đút vào túi quần, sau đó cho dì giúp việc rời đi. Trước khi đi, dì ấy còn rối rít cảm ơn Thế Hoằng, có vẻ như dì ấy không nghĩ rằng anh lại không trách phạt dì ấy.



Bình An cũng cảm thấy hơi khó tin, một người đánh đập em trai một cách tàn bạo lại không hề nổi giận khi bị người khác làm bỏng sao? Cô thật sự bất ngờ trước thái độ ôn hòa của anh, nhưng nếu suy nghĩ kỹ thì cô lại giật mình, bởi vì cô chợt nhận ra một chuyện.



Ngoài Trạch Anh ra, Thế Hoằng chưa từng sử dụng vũ lực đối với bất cứ ai, trong nguyên tác cũng chưa hề nhắc tới việc anh có hành vi bạo lực đối với bất kỳ người nào ngoài Trạch Anh cả. Không những vậy, trong thời gian ngắn sống ở đây, Bình An vẫn chưa bao giờ thấy anh có thái độ không tốt với người làm trong biệt thự.



Thế Hoằng có hơi lạnh lùng, nhưng anh không hề khinh thường hay tỏ ra ngạo mạn đối với người khác. Khi đóng giả làm Lê Thị Xúi, Bình An còn thấy anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438950/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Muốn Cứu Vớt Nam Chính Nhưng Lại Lỡ Yêu Nhân Vật Phản Diện
Chương 14: Nửa đêm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.