Chứng kiến cái hành động kỳ quặc đến điên rồ này, lại nhớ đến cái hành động cũng điên rồ không kém vào sáng nay, Bình An cảm thấy Thế Hoằng không được bình thường cho lắm. Anh giống như người mắc bệnh tâm lý vậy.
Thật ra vào sáng nay, Bình An đã nghi ngờ anh có vấn đề gì đó rồi. Bây giờ lại thấy anh giống như phát bệnh, cho nên cô càng chắc chắn hơn. Cô cũng muốn mau thoát khỏi anh, nhưng anh ôm cô rất chặt, lại còn vừa lẩm bẩm gì đó, vừa áp mặt lên mái tóc cô rồi dụi dụi.
Bình An chợt cảm thấy hơi ngại ngùng, bởi dù sao bây giờ cũng là đêm hôm, vậy mà cô lại bị một người đàn ông ôm ấp trên giường. Hơn nữa từ trước đến nay cũng chưa từng gần gũi với bất cứ người đàn ông nào khác đến mức này, cho nên cô không khỏi có chút bối rối và xấu hổ.
Mùi hương trên cơ thể anh lại thoang thoảng nơi đầu mũi của cô, mang lại cho cô một cảm giác dễ chịu đến lạ thường. Bàn tay cô lại vô tình chạm vào phần bụng cứng rắn của anh, thế là hai tai cô đã nhanh chóng trở nên đỏ bừng.
Lúc này, đầu óc Thế Hoằng đã bắt đầu dần dần trở nên tỉnh táo, chân tay của anh thì đã từ từ thả lỏng. Bình An cũng nhận ra điều đó nhưng vẫn không dám vùng dậy, cô sợ rằng bản thân sẽ khiến cho Thế Hoằng kích động.
Bàn tay Thế Hoằng lại chậm rãi di chuyển lên trên, chạm nhẹ lên đầu của Bình An rồi nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438948/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.