- Cục cưng, có thương dì không?
- Nô!
- Sao không thương? Thương đi mà? Hôm qua con còn bảo thương đúng không?
- Nô nô nô!!!
Bảo mẫu ngồi một bên nhìn hai dì chú nhà họ Hoàng chơi đùa trêu chọc nhau mà khoé môi vô thức xuất hiện nụ cười.
Ban đầu, cô được Gia An giới thiệu, nhưng làm lâu ngày cũng nảy sinh tình cảm đặc biệt. Vẫn là làm bảo mẫu, nhưng công việc tương đối nhàn rỗi hơn ở những gia đình khác, được bao ăn ở sang trọng, có phương tiện đưa đón khi cần, lương lại cao, nghỉ ngày cuối tuần, được tự do sinh hoạt, quan trọng hơn hết là Joy rất đáng yêu.
Lúc trước, thời gian làm việc sẽ từ lúc hai cô chủ đi làm cho đến khi hai người tan tầm, nhưng từ sau khi bị gãy tay lần hai, Nguyệt Minh không đến công ty, bảo mẫu cũng nhàn rỗi hẳn lên. Cô rất thức thời, lúc có chủ nhà ở với Joy, cô sẽ sử dụng skill tàng hình, hạn chế sự có mặt, nâng cao không khí riêng tư nhất có thể, khi nào Nguyệt Minh cần thì cô sẽ ngay lập tức xuất hiện hỗ trợ.
- Ừm, chị giúp tôi bế Joy vào phòng là được rồi, cảm ơn.- Nguyệt Minh lịch sự nói.
Cô chủ lớn này khiến bảo mẫu được mở mang tầm mắt kha khá, với người khác sẽ có chút lạnh lùng và khó gần, nhưng chỉ cần có cô chủ lớn thứ hai là ngay lập tức biến thành cún con, thiếu mỗi chiếc đuôi nữa thôi. Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-em-ngam-trang-luc-binh-minh/3348547/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.