Ngày thứ hai, Lục Tinh tỉnh dậy vì quá nóng. Chế độ tự động của máy điều hoà bật không lên, kêu ù ù, không có gió mát. Trong phòng nóng như phòng xông hơi, cổ hắn ướt đẫm mồ hôi.
Lục Tinh ngồi dậy tìm điều khiển điều hoà.
Khôi Tước đang ngủ bên cạnh cũng tỉnh dậy, vén tóc mái ướt đẫm mồ hôi lên, ngái ngủ: " Nóng."
Lục Tinh cầm cuốn tạp chí đầu giường quạt quạt cho Khôi Tước.
" Gió nóng." Toàn thân Khôi Tước trần trụi, nằm trên giường.
Lục Tinh tìm thấy điều khiển chỉnh nhiệt độ xuống thấp: " Một lát liền mát."
Khôi Tước gác đùi mình lên đùi Lục Tinh, rầm rì: " Hôm nay không có chịch buổi sáng sao?"
"..."
Lời này không có cách nào tiếp, trái tim yếu đuối của Lục Tinh rưng rưng nghĩ thầm.
Nhiệt độ dần hạ xuống, Khôi Tước lật ngửa, ưỡn người, chính mình vây quanh trên người Lục Tinh, cằm chọc vào đối phương, trơ mắt nhìn Lục Tinh.
Lục Tinh cười sờ sờ mặt cậu.
Khôi Tước bất mãn lầm bầm: " Không làm mà còn trêu chọc."
"?" Lục tiên sinh nằm im cũng trúng đạn.
" Mới sáng đã cười đẹp như vậy làm gì?"
" Ai đang trêu chọc ai hả?" Lục Tinh tức cười, vươn tay vỗ nhẹ lên hông của Khôi Tước, lưu luyến cảm giác, không nhịn được vỗ thêm mấy cái.
Khôi Tước hơi nhăn lông mày, ánh mắt u oán.
Cảm xúc tràn ngập trong lồng ngực khiến toàn thân Lục Tinh bay bổng, hắn nâng mặt Khôi Tước lên, hôn lấy hôn để. Hôn xong cũng chưa đã cái nư, kéo Khôi Tước nằm nhoài lên lồng ngực mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-ban-tinh-noi-chuyen-yeu-duong/247743/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.