" Gặp nhau muộn vậy đã ăn khuya chưa, chưa ăn thì đến nhà hàng riêng."
" Ăn xong hỏi đi xem phim hay xem kịch nói, không đến quán bar nghe nhạc."
" Phải bình tĩnh không nên hoảng hốt, bình tĩnh một chút."
Lục Tinh lầm bầm trước gương chiếu hậu kiểm tra dung nhan, kiểu tóc không loạn, quần áo chỉnh tề, hai ngày nay tăng ca chưa cạo râu, rút dao cạo râu từ trong ngăn kéo, hết điện từ lâu rồi, vội vàng tìm bộ chuyển đổi cáp điện trên xe, vừa mới lấy dao cạo, cửa kính xe vang lên, bên ngoài thình lình chính là Khôi Tước.
Dáng vẻ cậu cười quá đẹp.
Lục Tinh nghe nhịp tim chính mình đập ầm ầm, cuống quít ném đồ vật vào ghế sau. Liên tục nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh, trước tiên phải hỏi đã ăn khuya chưa, đã ăn khuya chưa.....
" Muộn như vậy em...."
" Anh uống rượu." Ngồi vào ghế phó lái, Khôi Tước tự nhiên sát tới ngửi ngửi cổ Lục Tinh, " Anh lá gan lớn thật, dám lái xe khi uống rượu."
Hơi thở yếu ớt của đối phương bên cổ hắn, khuôn mặt xinh đẹp chói loá cách gần hắn, máu của Lục Tinh ào ào xuống dưới bụng, nháy mắt logout.
Khôi Tước hỏi: " Anh không phải mới tan tầm sao?"
" Tôi..." Lục Tinh nói lắp, " Sau tan tầm, đi ăn cùng đồng nghiệp, uống hai ly liền đi."
" Vậy anh ăn chưa?"
Lục Tinh vội vàng nói: " Thật ra tôi chưa no, muộn như vậy em chưa ăn đi, tôi dẫn em đi nhà hàng tư gia."
" Tôi đã ăn ở nhà rồi."
" Vậy em muôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-ban-tinh-noi-chuyen-yeu-duong/247741/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.