Trên đường về nhà, không ai bảo ai câu nào. Quân lạnh lùng như băng. Diễm không biết Quân đang nghĩ gì trong đầu nữa. Nếu Diễm biết Quân đang nghĩ gì, Diễm sẽ không còn ngồi yên được như thế.
Đi qua một nhà hàng. Quân dừng xe lại. Diễm quan sát xung quanh.
_Đây không phải là đường về nhà tôi.
_Cô không muốn ăn nhưng tôi đói rồi.
Diểm mở cửa xe. Nhìn thấy Diễm định bắt một chiếc xe tắc xi để về nhà. Quân tức giận bảo Diễm.
_Tốt nhất là cô nên nghe lời tôi vào ăn chút gì đi hay chờ tôi ăn xong rồi đưa cô về. Nếu không cô sẽ phải hối hận vì đã dám cãi lời tôi.
Tay đút vào túi quần, tay nắm lấy tay Diễm. Quân lôi Diễm vào trong. Kéo ghế, Quân ấn Diễm ngồi xuống. Quân ra lệnh.
_Cô gọi thức ăn đi.
Diễm đang quặn thắt lại vì đau. Diễm làm gì còn hứng thú ăn uống. Thấy Diễm chỉ ngồi im mà không chịu gọi món gì. Quân cau mày.
_Có phải cô thích tôi bắt ép cô thì cô mới chịu làm đúng không?
_Tôi không muốn ăn. Anh ăn đi, tôi có thể chờ.
_Cô nhất định muốn trọc tức tôi?
Diễm khổ sở hỏi Quân.
_Sao anh cứ thích bắt ép tôi làm theo ý anh thế? Anh nên nhớ tôi không phải là vật sở hữu của anh.
Quân im lặng không nói gì. Quân đang muốn điên lên vì Diễm. Diễm luôn khiến Quân sống không được yên. Trái tim, tâm trí, cơ thể của Quân đã bị Diễm khuấy đảo lên rồi. Quân không còn quay về với con người điềm tĩnh nữa. Thế giới xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728373/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.