Quân mở mắt nhìn Diễm. Quân lo lắng hỏi.
_Cô không sao chứ?
Mặt Diễm càng ngày càng đỏ. Thật đáng xấu hổ, sao chuyện này có thể xẩy ra. Diễm đã nhớ chuyện xảy ra tối hôm qua. Diễm không trách Quân. Diễm chỉ trách bản thân mình vô dụng nên mới khiến bản thân rơi vào tình huống không còn lối thoát thế này. Diễm không biết sau chuyện xảy ra đêm hôm qua. Diễm còn dũng khí gặp Quân nữa không.
_Tôi…tôi không sao. Anh…anh có thể buông tôi ra được rồi chứ?
Quân không những không buông mà con ôm chặt lấy. Diễm kinh sợ hỏi.
_Anh…anh làm thế là có ý gì?
Quân nhếch mép nói.
_Việc này cô phải biết rõ hơn tôi chứ?
_Tôi không hiểu ý của anh?
_Tại sao cô luôn gọi tên của tôi suốt cả đêm hôm qua?. Nếu tôi và cô không quen biết, không thân quen. Cô gọi tên tôi làm gì?
Mặt Diễm tái lại, mắt Diễm mở to. Cơ thể Diễm bắt đầu run rẩy. Diễm không ngờ là mình lại gọi tên Quân trong mơ. Diễm không biết giải thích với Quân thế nào. Cuối cùng Diễm đành phải tìm một lí do rất tồi để lấp liếm sơ hở của mình.
_Chồng tôi cũng có tên giống như anh nên tôi gọi tên anh ấy cũng không có gì là lạ.
Quân nhạo báng.
_Có phải cô cũng định nói anh ta cũng có ngoại hình giống như tôi nên cô mới tìm cách tránh mặt tôi và tìm cách nói dối đúng không?
_Anh…anh không tin tôi?
Quân gằn giọng.
_Cô nghĩ là tôi có thể tin được một người luôn luôn nói dối như cô sao?
_Tôi…tôi không có lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728372/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.