Quân lên tiếng.
_Em đang nghĩ gì thế….??
Diễm thật thà nói.
_Em đang tính làm sao thoát khỏi vòng kiềm chế của anh….??
_Em nghĩ là em làm được à….??
Diễm ương bướng nói.
_Tại sao lại không….??
Quân cười tươi. Cả hai vừa đi vừa tranh luận, về đến nhà Diễm. Diễm tắt máy, mở cửa, Diễm định đi vào trong. Quân nói giọng không được vui.
_Em nhất định ở nhà em vào tối nay sao….??
_Vâng, em xin lỗi. Anh nhớ giữ gìn sức khỏe…!!
Nắm chặt lấy tay Diễm, Quân đề nghị.
_Em có thể đến nhà anh được không, anh bị thương thế này, anh muốn em chăm sóc cho anh…!!
Diễm khổ sở không biết nên làm gì cho phải, nếu không được ở bên cạnh Quân, Diễm sẽ lo lắng nhưng nếu ở bên cạnh Quân, Diễm cảm thấy không thoải mái, Diễm nhớ ông Hải, đã hai hôm Diễm không về nhà rồi, Diễm muốn được chăm sóc ông.
Quân không muốn làm khó Diễm nên bảo Diễm.
_Thôi em vào nhà đi, anh về đây…!!
Giá mà Quân ép Diễm phải đến nhà Quân chăm sóc Quân, Diễm còn thấy thoải mái hơn đằng này Quân lại dễ dàng buông tha cho Diễm, Diễm bứt rứt không yên.
Diễm quyết định.
_Anh vào nhà em chơi, sau khi em nấu cơm, dẹp dọn nhà cửa, cho bố em ăn cơm và uống thuốc xong, em sẽ đi theo anh. Thế nào anh có đồng ý không….??
Quân cười thật tươi.
_Một ý kiến hay đấy, anh đồng ý…!!
Nhìn nụ cười tươi rói của Quân, Diễm đỏ bừng mặt vì thái độ dễ dàng của mình, nhưng Diễm không hối hận vì nếu có thể làm cho Quân được hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728298/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.