Edit: Maushi
Beta: Tự Trầm Tuyết
——— TÔI ——— LẠI ——— DIỄN ———
48.
Tôi có lý do để nghi ngờ rằng bằng cấp độc nhất vô nhị trên thế giới của Dạ Trục Tước là hàng giả.
Căn bản là khả năng đọc hiểu của anh ta không xứng với bằng cấp cao.
Tôi hít sâu một hơi, thống khổ che mắt lại.
Tất nhiên chỉ là thống khổ ngoài mặt.
Thực tế tôi nhìn trộm cơ bụng của anh ta giữa các ngón tay của mình.
Và vô cùng ghen tị với làn da trắng sáng của anh ta.
49.
Chúng tôi giằng co suốt năm phút.
Khi tôi lặng lẽ mở ngón tay lần thứ mười, cuối cùng thì Dạ Trục Tước cũng không nhịn được mở miệng.
Anh ta một kích trí mạng: "Cô gái, em quả nhiên khác biệt với những người khác."
Tôi:???
Tôi lại làm cái gì??
Dạ Trục Tước: "Mọi người đều thích địa vị, tiền bạc và lợi ích tôi mang lại."
"Nhưng em thì khác." Dạ Trục Tước dùng ánh mắt sâu lắng mà phức tạp nhìn tôi chăm chú, "em chỉ thèm khát cơ thể của tôi."
50.
...
Ai thèm thân thể của anh!
Vui lòng ngừng chủ đề này!
Nếu tiếp tục!
Câu trả lời này sẽ bị báo cáo lại vì có liên quan đến nội dung khiêu dâm!!!
Nội tâm tôi hỗn loạn nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh: "Tôi không phải."
Tôi: "Tôi không có."
Tôi: "Đừng nói bậy."
51.
Cuối cùng Dạ Trục Tước cũng mặc lại quần áo.
Chủ yếu là do trong xe không bật điều hòa và trời rất lạnh.
Cảm xúc của tôi đã trải qua nhiều thăng trầm như nhảy bungee, cuối cùng cũng đã trở lại vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-choi-toi-khong-co-cua/988757/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.