Edit: Maushi
Beta: Tự Trầm Tuyết
——— ĐƯỜNG PHÂN CÁCH ———
41.
Tôi hoang mang mất một lúc.
Tay áo của tôi đều đã được xắn lên, trước khi tiệc rượu này bắt đầu tôi còn nghĩ rằng mình sẽ đến tiền tuyến thể hiện bản thân, dùng chiếc lưỡi dài ba tấc thuyết phục Tô Ninh thành Phật ngay tại chỗ.
Cuối cùng, tôi chỉ cần nằm xuống và chiến thắng?
Nói thế nào nhỉ.
Quái, quái lạ thật.
42.
Thấy tôi đã lâu không lên tiếng, mặt Dạ Trục Tước đen như cục than, anh ta vác tôi lên vai rồi đi ra ngoài.
Tôi:?!
Cưỡng ép tình yêu bắt đầu sớm vậy?!
Chờ một chút, tôi chưa sẵn sàng mà!
Tôi ngay lập tức gào khóc hướng đến viên cảnh sát, "đồng chí! Tôi muốn gọi cảnh sát! Cứu với đồng chí!!"
Viên cảnh sát ngay thẳng vẫn nụ cười ngượng ngùng như trước, anh ta thậm chí còn vươn tay phải ra biểu thị "OK": "Tình yêu của người trưởng thành, tôi hiểu."
...
Anh hiểu cái búa.
Tôi nghĩ anh chỉ là công cụ bày ra để thúc đẩy câu chuyện tình yêu bị gượng ép thôi.
43.
Anh trai nhỏ thì không đáng tin cậy, bác sĩ bên kia thì co đầu rụt cổ từ đầu đến cuối lần nữa lui vào phòng chờ như rùa rụt cổ.
Tìm tìm kiếm kiếm, lạnh lạnh lẽo lẽo, thê thê thảm thảm buồn buồn.
Tôi nhìn Tô Ninh với ánh mắt rực lửa.
Tô Ninh thực sự đã không phụ với sự mong đợi của tôi, lê hoa đái vũ* đuổi theo và hét lên: "Chờ đã! Chờ một chút!"
*Lê hoa đái vũ [梨花带雨]: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-choi-toi-khong-co-cua/988756/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.