Bởi vì vẫn thu được tín hiệu giả nên lần này đi Bắc Kinh cô có mang theo băng vệ sinh. Nhưng hôm nay cô đi ra ngoài quá vội, chỉ cầm điện thoại, không mang theo cái gì khác, giờ đây đối diện với bồn cầu cô chỉ cảm thấy toàn thân như bị đánh đến hồ đồ rồi.
Tại sao lại xảy ra chuyện này?
Lúc nào không đến lại cố tình đến ngay lúc này? Vì sao lại đến trong lúc cô đang ở đây?
Bây giờ phải làm thế nào đây?
Ánh đèn phòng tắm chiếu xuống, Thẩm Ý cảm thấy hơi lạnh sống lưng, lúc này mới nhận ra mình đã toát mồ hôi. Nghĩ đến Tiêu Nhượng còn ở ngay ngoài cửa, cô chỉ thấy trong phòng như cất giấu hồng thủy mãnh thú, thật sự chỉ muốn đạp cửa xông ra ngoài, cũng không muốn gặp mặt ai!
Cô đã sai, sai ngay từ đầu.
Đáng lẽ cô không nên xem náo nhiệt với Tiêu Nhượng, không nên cùng cậu lên lầu thăm nhà, càng không nên đồng ý ở lại!
Nếu không tại sao lại đẩy chính mình vào hoàn cảnh này.
Thế nhưng hiện tại đã quá muộn để nói điều này. Thẩm Ý cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, đảo mắt tìm kiếm xung quanh toilet, chỉ cầu mong có thể tìm được một thứ gì đó hữu dụng, cho đến khi cô nhìn thấy điện thoại của mình.
Tiêu Nhượng đang dọn giường trong phòng ngủ. Đã mấy tháng cậu không về, cũng không biết ga giường đã được đổi từ khi nào, nếu Thẩm Ý muốn ngủ thì tất nhiên cậu phải đổi một bộ ga giường sạch sẽ khác. Nhưng cậu chưa làm việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-tam-vi-ngot/1110455/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.