Biên tập: Thủy Nguyệt Vân Trên sân thể dục có rất nhiều bạn nhỏ đang chơi các loại trò chơi.
Ý Lương khát khao nhìn các bạn đang chờ đợi lồng cầu bằng sắt to lớn kia chuyển động, một nhóm ở bên ngoài quay còn một nhóm ở bên trong di chuyển lên trước theo đường tròn, cảm giác như chơi rất là vui, trên mặt mỗi người đều tràn ngập nụ cười, giống như là cực kỳ hưởng thụ niềm vui được xoay tròn vậy.
Ý Lương đi về phía trước một bước, sau đó lại lùi về phía sau mấy bước.
“Mẹ tao bảo không được chơi với mày!”
“Mẹ tao nói mẹ mày là thứ đê tiện!”
“Đúng đúng đúng! Thứ đê tiện sinh ra thứ đê tiện!”
Cô bé chợt nhớ lại các bạn khác luôn luôn vây xung quanh mình, từ trong miệng liên tục nói ra những lời chửi rủa, tình cảnh khủng khiếp ấy làm Ý Lương sợ đến đã mấy lần không muốn đến trường. Nếu không phải nghĩ rằng sau khi tan học có thể cùng người anh kia đi bộ về nhà thì cô cũng không muốn đến trường học làm gì.
Khó khăn lắm khi tan học ngày hôm nay các bạn mới không vây lấy cô, cô nghĩ nếu như mình chạy đến tham gia chơi trò chơi cùng bọn họ, như vậy. . . Có phải tình cảnh bị vây mắng sẽ lại xảy ra không?
Ý Lương suy nghĩ một chút, quyết định vẫn không nên tới quá gần bọn họ thì tốt hơn, cô có thể đi sang bên cạnh ngắm hoa, cho dù nghịch bùn cũng vui. . .
Nào ngờ vừa quay đầu lại đã thấy mấy anh lớp trên đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-phut-truoc-nua-dem/219863/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.