Typer: dohuyenrua
Trường Đại học Z.
“A lô, a lô… là DJ Yan thật hả?” Chị năm hỏi dồn dập, đối phương chỉ im lặng.
A Hoành nhìn ống nghe, mỉm cười mà mắt nhạt nhoà.
Tự chuốc lấy sự bẽ bàng ư? Rõ ràng là Ôn Tư Nhĩ nói mẹ rất nhớ cô, bảo cô gọi điện thoại về nhà.
Thế nhưng trong điện thoại lúc này chỉ còn lại tiếng tút tút liên hồi.
Chỉ cả vỗ bàn cái rầm, cười mắng: “Con nhỏ này láo thật, đến chị cả cũngdám loè, to gan lớn mật gớm!” Nói rồi đưa tay ra bẹo má cô.
AHoành không chống cự mà túm lấy cánh tay chị cả, cười nói: “Đi thôi, đến giờ ăn tối rồi, hôm nay là tết Dương lịch, tớ mời cậu một bữa ngon.”
Chị cả nhìn lên trần nhà, xoè tay ra than: “Lại một năm nữa trôi qua, chúng ta già thêm một tuổi, sắp đầu ba đến nơi rồi. Hai mươi năm qua, ta đãlàm những gì mà sao không có ấn tượng gì nhỉ?”
Năm đó là năm 2003.
A Hoành nói: “Ấn tượng của tớ là hồi nhỏ leo mười mấy dặm đường đồi núi,lên cấp hai giúp đám bạn quay cóp, lên cấp ba thường xuyên làm món sườn, sau đó thì đến đây.”
Chị năm liền cười. “Đúng là lãng nháchthật. Đúng là phong cách của cậu.” Sau đó đứng dậy, chợt nhớ ra điều gìđó, bèn vỗ đầu, nói: “À, đúng rồi, năm nay tết nhất, cậu phải đến nhàcha mẹ chồng tương lai thăm hỏi chứ?’
A Hoành nói: “Cha mẹ Phi Bạch khách sáo với tớ quá, tớ đến lại làm họ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3005010/quyen-2-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.