Mặt Ngôn Hi đỏ rần, A Hoành đã hiểu ra phần nào, bèn đưa mắt nhìn ra chỗ khác, đúng lúc chạmphải ánh mắt Tư Nhĩ. Cô nàng lạnh lùng nhìn cô, cảm giác có cái gì đórất khó chịu.
A Hoành thở dài, chẳng lã cô và Tư Nhĩ sẽ suốt đời như thế này ư?
Tôn Bằng thấy thế bèn cười tủm tỉm, xoa đầu Tư Nhĩ. “Tiểu mĩ nhân, em lại buồn rồi hả?”
Tư Nhĩ liền lườm anh chàng, quặc lại: “Ai thèm buồn chứ?”
Tôn Bằng liền cười to hơn, mắt sáng rực. “Đến động tác lườm cũng giống anh giai em thế.”
Tư Hoán liền thụi cho anh một quả. “Đừng có miệt thị người khác như thế, tôi có lườm nguýt bao giờ đâu?”
Trần Quyện cười vẻ thích thú, suốt ngày gặp mấy kẻ ngờ nghệch, cuối cùng đã xuất hiện một gã thông minh.
Thoáng nhìn thấy Trần Quyện, Tôn Bằng cười giả lả, hỏi: “Chưa bao giờ nhìn thấy người đẹp này, tên họ gì, đã thành gia chưa?”
Trần Quyện vờ đỏ mặt rồi ném sang một cái nhìn lúng liếng.
Tân Đạt Di rùng mình, đẩy Trần Quyện một cái rất thô bạo. “Gã gay chết tiệt này, nhìn mà phát tởm. Suốt ngày quấn cái khăn quanh cổ không sợ bị rôm sẩy à!”
Trần Quyện tỉnh bơ, lén đá anh chàng một cái rồi nóinhỏ: “Tôi mọc rôm kệ tôi, cậu mà phá vận đào hoa của tôi, có tin là kiếp này tôi sẽ bám riết lấy cậu không?”
Tân Đạt Di nghe mà rùngmình, nhưng nghĩ một lát vẫn nghiến răng ken két, đứng chặn giữa TônBằng và Trần Quyện. thà để gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3004990/quyen-1-chuong-58-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.