Tết năm 2001, ôngNgôn bận công việc trong quân đội nên lại không về nhà, chỉ nhờ ngườimang quà sinh nhật về cho hai cô con gái.
Tư Nhĩ nhận được mộtcuốn sách nhạc có in rất nhiều bản nhạc piano quý và một chuỗi ngọc trai lấp lánh. Còn A Hoành thì nhận được một chiếc bút lông và một nghiênmực rất đẹp.
A Hoành nâng niu món quà cha tặng, bà Uẩn lại có vẻ thắc mắc cười nói: “Cái này chẳng giống phong cách của cha con gì cả.”
Mấy ngày sau, cha A Hoành gọi điện về, cô mới biết hai món này là nhờ người tìm hộ, nghe nói còn là vật được chủ cũ rất nâng niu.
A Hoànhcũng thấy áy náy vì lại phỗng tay trên món đồ mà người khác yêu thích.Ông Ôn liền cười lớn, nói với giọng đầy vẻ bí ẩn kèm thêm một chút đắcý, bảo con gái phải nâng niu mới được coi là không phụ lòng người chủcũ.
A Hoành liền hứa với cha. Tư Nhĩ nhìn thấy món quà của AHoành, nét mặt mới bớt được phần nào vẻ u ám kéo dài mấy ngày qua. Bútlông, nghiên mực có phải là cái đáng đồng tiền đâu.
A Hoành thì vui vô cùng trước món quà sinh nhật này, cả ngày ngắm nghía cười cười, chẳng để ý đến ai.
Ngôn Hi ngân ngấn nước mắt, đứng sau lưng cô, tìm đủ mọi cách để thu hút sự chú ý của cô nhưng cô vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.
Đã ba năm trôi qua. A Hoành vừa đếm ngày vừa xé lịch.
Kì thi đại học đã đến gần, đó tựa như một bậc cửa, bước qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3004986/quyen-1-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.