*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói đến đoạn nghiệt duyên của Trương Dịch Văn và Diêu Lương, phải bắt đầu nói từ khi họ còn học lớp mười.
Khi đó Trương Dịch Văn dáng dấp không đứng đắn, một đầu tóc vàng, rất huênh hoang, đồng phục học sinh lúc nào cũng mở cúc trên cùng, quần xắn một ống bỏ một ống, may là đẹp trai, được nữ sinh trong trường yêu thích, mỗi ngày đều vây quanh hắn.
Theo lời Trương Dịch Văn, dáng vẻ này là tuổi trẻ khí chất ngời ngời, theo như lời Diêu Lương mà nói, đây thuần túy là phát bệnh trung nhị*.
Bệnh trung nhị (中二病): xuất phát từ Chūnibyō trong tiếng Nhật, còn được gọi là "hội chứng tuổi dậy thì", "hội chứng tuổi teen" hay "hoang tưởng tuổi dậy thì" (theo Wikipedia).
Không giống dáng vẻ làm người khác chú ý của Trương Dịch Văn, Diêu Lương cả người đều âm trầm, không có gì nổi bật, tóc mái che mất một bên mắt, cũng không biết có thể nhìn rõ đường hay không, sơ mi cài đến cúc trên cùng, nhiều năm mặc một cái áo khoác, trong lớp cũng không có mấy người chú ý.
Mỗi khi nhớ lại, Trương Dịch Văn đều sẽ than thở rằng Diêu Lương của ngày đó đã thay đổi quá nhiều, Diêu Lương nghe xong thì liếc mắt xem thường.
Theo lý mà nói, bọn họ sẽ không có bất kỳ liên quan gì.
Mà trên thực tế, điểm duy nhất họ liên quan đến nhau là cậu bàn trên tôi bàn dưới.
Diêu Lương lúc ấy không có nhiều ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-de-cho-an/1106842/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.