Đường Lạc là thừa dịp khi Tâm Hân tới trường đi học liền mang hành lý đi. Tâm Hân vĩnh viễn nhớ rõ, tối hôm đó trở về nhà, hết thảy đều không có thay đổi, nhưng là xe của Đường Lạc không còn ── ba chiếc xe đậu trong ga-ra dưới lầu, bao gồm Porsche, Ferari cùng một chiếc Jauar XK8── tất cả đều là xe của anh. Cô biết anh nhân lúc cô không ở nhà mà lén đi, cô ngơ ngác giật mình ở phía trước gara ba giây, sau đó vọt lên lầu tới phòng Đường Lạc. Tất cả đồ dùng cá nhân cùng quần áo, Đường Lạc đều đem đi.
“Tâm Hân, ta đang cùng mi nói chuyện, mi rốt cuộc có nghe không đó?” Điền Hinh khuôn mặt vui vẻ quơ quơ tay trước mắt cô ba lần, cô lại một chút phản ứng cũng không có.
“Ta…ta đang nghe a.” lấy lại tinh thần, Tâm Hân miễn cưỡng tươi cười.
“Ta đây vừa mới nói cái gì?” Điền Hinh nhíu mày, từ trên bàn cầm lấy một miếng khoai tây, đặt ở khóe miệng chậm rãi ăn.
“Mi...... Mi nói mi ngày hôm qua mua được một bộ quần mỏng màu đỏ rất được ──”
“Làm ơn, đó là chủ đề 10 phút trước rồi, không cần lấy ra cho có lệ có được không!” Điền Hinh thở dài một hơi.”Xem mi không yên lòng, có phải hay không sinh bệnh rồi?”
Tâm Hân lắc đầu, rũ mí mắt xuống.
“Ta mới vừa nói gì…, mi thật sự ngay cả một câu cũng không nghe lọt sao?”
“Thực xin lỗi......”
“Quên đi!” Điền Hinh bĩu môi, đột nhiên lại mặt mày hớn hở, “Ta vừa rồi đang nói cho mi nghe chuyện Đoàn đại thiếu gia kia!”
“Cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-muoi-tinh-phu/99742/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.