Cô Bạch Ngọc nhìn hai người họ, nói:
- Học bổng này do hiệu trưởng đề cử, lớp chúng ta có 1 suất, cụ thể là học ngành gì trường gì, bây giờ cô cũng không rõ lắm, nhưng nhà trường đảm bảo đó là trường top 5 cả nước, chuyên ngành thì xem lúc đó người ta sắp xếp thế nào.
Khi nói đến đây, cô hơi dừng lại, giống như muốn cho hai người thời gian phản ứng.
Liễu Dung gần như nghiêng đầu nhìn Cố Thanh Dương bên cạnh theo bản năng, phát hiện Cố Thanh Dương cũng đang nhìn mình___học bổng học trường top 5 cả nước. Còn chưa tới 100 ngày nữa là thi đại học, có suất học bổng này đồng nghĩa có thể giải phóng từ đây, có thể vững tâm rồi.
Liễu Dung nhẩm tính thành tích học tập của mình, dù không được học bổng, không được cộng điểm, hoàn toàn tự cày thi thì cũng không phải cô thi không đậu... huống hồ chuyên ngành của học bổng còn chưa xác định.
Nhưng chuyện thi đại học, ai có thể nói chính xác đây?
Đôi lúc “có thể làm được” và “cuối cùng cũng làm được” là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, chẳng hạn như thi vật lý đạt điểm tối đa là chuyện nằm trong phạm vi năng lực của cô, nhưng thời gian thi dài như vậy, ai có thể bảo đảm cô không ngáp một cái, phân tâm một cái, sau đó nhìn nhầm một số?
Ai có thể bảo đảm cô sẽ không đau bụng trước khi thi đại học một ngày? Ai có thể bảo đảm đến lúc đó thẻ dự thi sẽ không bỏ trốn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-nam/2364279/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.