Tầng một của biệt thự toàn bộ là cửa sổ sát sàn, đứng trong nhà, giống như đang ở dưới bầu trời trong vắt, cạnh ngọn núi xanh mướt, các ca khúc của Pháp êm ái và lãng mạn được chơi rất lâu.
Nơi đây có, người phụ nữ với đường cong sống lưng đẹp đẽ,
Và, cô bé với khuôn mặt đỏ bừng.
Không biết đã bao nhiêu lần, giày thể thao màu trắng giẫm lên giày cao gót màu đen, Thời An ngượng ngùng tựa vào vai Cố Thiên Quân: "Không nhảy nữa đâu, dì Cố."
Ánh mắt Cố Thiên Quân trong veo như nước chảy, cô ấy lại chìa tay: "Rất đơn giản, dì từ từ dạy cho con."
Thời An lắc lắc đầu: "Được."
Eo bàn tay nhẹ nhàng quấn lấy nhau, chiếc vòng bạc trên cổ tay Cố Thiên Quân đang lắc lư, trái tim Thời An cũng dao động theo.
Ngước mắt, đôi môi lạnh lùng, diễm lệ, phù phiếm của Cố Thiên Quân khép rồi lại mở: "Bên phải, hai bước, đúng rồi, lùi, tốt lắm, tiến..."
Dì ấy đẹp quá.
Vừa lơ đãng, lại lần nữa giẫm phải Cố Thiên Quân.
Thời An che mặt, lộ ra nửa khuôn mặt phơn phớt đỏ, khi bắt gặp ánh mắt của Cố Thiên Quân, nó nói: "Đẹp quá."
Cố Thiên Quân không nhịn được cười: "Con có đang học không đó?"
"Con ngốc, học không nổi." Kéo cổ áo che đi hai gò má, khoang mũi là mùi nước giặt giống với Cố Thiên Quân, con tim hỗn loạn, Thời An lại nói: "Dì Cố, dì thật sự... rất xinh đẹp."
Cho dù thế nào thì Cố Thiên Quân vẫn mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-mua-xuan/3573307/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.