Cố Mộc Hoàn vẫn đứng dưới mưa, hắn nguyện đứng đây, dẫu có thành tượng đá cũng được. Khi nào Lục Hy Quân chịu bước xuống gặp, hắn mới trở về. Nhưng Lục Hy Quân không phải là người dễ xiêu lòng, nếu muốn đứng thì cứ đứng, anh không quan tâm.
- Ba, chúng ta về thôi...
Mẫn Nhi cầm ô bước đến che cho Cố Mộc Hoàn, bây giờ chỉ còn có cô là bên cạnh hắn.
- Hy Quân không ra...ba không về...
- Người ta đã không muốn gặp nữa, ba cố gắng níu kéo để làm gì?
Lúc nãy, Cố Mộc Hoàn nhìn thấy Lục Hy Quân kéo rèm cửa ra, ánh mắt của anh có vẻ rất giận dữ. Sau đó, anh lạnh lùng kéo rèm cửa lại rồi không còn chút động tĩnh gì nữa.
Một tin nhắn được gửi đến, là của Lục Hy Quân.
"Mau cút ra khỏi địa phận của tôi! Không thì đừng có trách!"
"Em cứ làm đi! Tôi không về!"
"Được lắm. Là anh thách tôi đó."
Cố Mộc Hoàn quay sang nói với Mẫn Nhi:
- Con về đi...
- Nhưng...
- Không cãi...
Mẫn Nhi ngán ngẩm bỏ Cố Mộc Hoàn ở lại. Cô không biết chuyện này còn tiếp diễn đến khi nào đây...
Một lát sau, Lục Hy Quân cũng chịu cầm ô bước ra, trên tay còn có một chiếc thùng giấy. Cố Mộc Hoàn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị cả thùng giấy kia bay vào mặt. Tất cả đều là đồ của hắn mua cho Lục Hy Quân.
- Anh đến để đòi lại đúng không? Nhận lấy rồi cút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-lan-ngo-dong-thay-la/2554377/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.