Cố Mi nghĩ, cẩm y công tử trước mặt này ngại mạng quá dài sao? Dám đến gần nàng, cũng không nhìn xem vẻ mặt núi băng bên cạnh nàng bây giờ đã thế nào rồi.
Cẩm y công tử họ Vương, công tử nhà giàu có nhất Lạc Dương. Cặp mắt đào hoa đuôi mắt hơi cong, lúc nhìn người khác, con ngươi cứ liếc liếc.
Cuộc đời Vương công tử không có sở thích gì khác là thích sưu tầm mỹ nhân mà thôi. Vừa rồi hai tùy tùng của hắn dưới lầu liếc nhìn Cố Mi. “Vô cùng kinh diễm” bọn họ tranh nhau hồi báo với công tử đang tán gái ở nhã gian trên lầu hai.
Vương công tử nghe nói dưới lầu có mỹ nhân, lại nghe hai tùy tùng miêu tả loạn xạ, giống như tiên nữ hạ phàm. Hắn vốn không tin, phàm là nữ tử có chút tư sắc trong Lạc Dương này, người nào mà hắn không biết, từ khi nào lại có một thiên tiên như thế?
Nhưng vừa mới ra khỏi cửa nhã gian, còn chưa kịp xuống cầu thang, hắn đã thấy Cố Mi đang nghiêng đầu nhe răng cười với Mộ Dung Trạm. Ôi chao má ơi, lúc đó hắn đã bị nụ cười này của nàng làm cho loạng choạng, toàn thân mềm nhũn, suýt chút lăn từ trên cầu thang xuống.
Hắn không có tiền đồ để cho hai tùy tùng dìu xuống lầu, vừa đến gần thì phát hiện mỹ nhân càng đẹp hơn, giơ tay nhấc chân cũng rất đẹp.
Vương công tử xoa nước bọt chảy xuống bên mép cười khúc khích nghĩ, ngày hôm nay thật đúng là ngày ăn mặn, ông trời thực sự tặng cho hắn một tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/528017/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.