Thái độ của cậu không hề kiên định như đã viết trong thư.
Cậu từng sợ hãi, từng hoang mang, cũng từng hèn nhát.
Cậu cũng là một đứa trẻ.
Khoảnh khắc nào đó muốn từ bỏ
Khi nhận ra rằng có lẽ mình thích một cậu trai, phản ứng đầu tiên của Trịnh Tri Quân là sợ hãi, bởi vì từ khi bắt đầu hiểu biết, cậu đã lờ mờ tiếp thu khái niệm liên quan đến tình yêu từ bố mẹ, người thân và trong các tác phẩm, luôn là giữa con trai và con gái.
Nhưng câu chuyện tình yêu, tranh chấp tình cảm kia, bao giờ cũng xảy ra giữa nam và nữ, mà không phải giữa hai người có cùng giới tính.
Mà bây giờ, hình như cậu thích một chàng trai.
Con trai, con gái; đàn ông, phụ nữ; nam và nữ.
Vốn nên như vậy.
Mình không hề hiểu cậu ấy, tại sao mình lại chú ý đến cậu ấy? Chuyện này… Có đúng không? Mình có thể thích cậu ấy không?
Trịnh Tri Quân tự hỏi: Nếu lớp trưởng lớp bên cạnh không phải cậu ấy, mà là một bạn nữ khác trong lớp họ thì sao? Cô gái kia cũng thường xuyên được thầy cô khen, mình cũng thường xuyên có thể nhìn thấy cô ấy.
Nếu như không phải cậu ấy, mà là cô ấy thì sao? Mình còn chú ý đến cô ấy không? Mình còn thích cô ấy không?
Nếu là vậy, nếu như không phải cậu ấy, Trịnh Tri Quân nghĩ. Có lẽ mình cũng thích cô ấy, mình sẽ thích cô ấy.
Trong nháy mắt rút ra kết luận, Trịnh Tri Quân thở một tiếng thật dài, mình không hề đặc biệt, mình bình thường. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-hai-buc-thu-tinh/974000/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.