Lãnh Nguyệt nằm yên trên giường hưởng sự phục vụ của Nam Cung Cẩn đã hơn mười ngày.
Chẳng hiểu sao hắn lại có thể kiên trì được lâu như thế nữa.
Nàng cứ nghĩ cùng lắm sẽ ba ngày hắn sẽ chê nàng phiền, sau đó gọi người đến chăm sóc nàng.
Nhưng cho dù nàng có nói gì hắn cũng đều làm, mặc dù trước khi làm luôn nói những lời làm nàng tức nghẹn.
Nàng cũng không ngờ cơ thể của nguyên chủ lại suy yếu như thế, chỉ bị đâm một kiếm 'nhẹ' thế mà phải nằm liệt giường lâu như vậy.
Rõ ràng kiếp trước nàng xem trên phim người nào bị kiếm đâm nặng nhẹ gì cũng nằm cùng lắm hai ba ngày là có thể ngồi lên được.
Nhưng đến khi nàng được trải nghiệm đúng là sự thật không đúng như trên phim.
Đến hôm nay nàng mới có thể ngồi lên và xuống giường đi nổi đấy.
Nếu biết trước cơ thể sức khỏe không được tốt thì có treo nàng lên, nàng cũng không xen vào chuyện của ai.
Sau này nàng sẽ không lấy tính mạng của bản thân ra đặt cược nữa.
Mặc dù năm trên giường có người phục vụ nhưng cảm giác này không tốt chút nào.
Nàng sắp ủ lên men luôn rồi.
Kiếp trước nàng chưa bao giờ bị thương nặng như thể.
Cũng chưa bao giờ hơn mười ngày chưa tảm thế này.
Đúng vậy đã hơn mười ngày nàng chưa được tắm gội.
Một phần vì vết thương ở bụng không thế chạm nước, một phần bởi vì không ai giúp đỡ nàng để nàng tắm cả.
Tất cả mọi việc của nàng đều do Nam Cung Cẩn đích thân làm, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-dam-hoa-dao-quy-ve-mot-moi/217430/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.