Lãnh Nguyệt sững người.
Cô không nhớ rõ câu nói trước nhưng câu nói sau thì cô nhớ rất kỹ.
Anh nói cô có từng nhớ anh không sao? Ở kiếp này hình như anh không biết nói lý thì phải.
Vậy thì cô cũng lười giải thích.
Cô sẽ dùng hành động để anh biết câu trả lời của cô là gì.
"Hôm nay bà đây sẽ 'làm' cho chàng biết bà đây có nhớ chàng không? Chàng bị thương ta đã cố gắng nhịn nhưng chàng lại ngang ngược thì cũng đừng trách ta làm chàng máu nhuộm ga giường."
Nói xong, Lãnh Nguyệt hung hăng đè Hàn Tử Dạ xuống ngồi lên người anh.
Trong ánh mắt kinh ngạc của hắn.
Lãnh Nguyệt cúi đầu hôn lên môi hẳn, hai tay tự cởi lấy y phục của mình quăng ra ngoài.
Sau đó mới lân mò tìm đến mảnh vải' cuối cùng của hẳn giật mạnh.
Nhưng vẫn không ảnh hưởng gì, cô nhíu mày.
Chẳng phải những cảnh trên tivi thường chiếu, chỉ cần nam chính giật mạnh quần áo trên người nữ chính đều rách rớt ra sao.
Sao đến lượt cô làm lại không rách, chẳng lẽ phim truyền hình lại lừa người.
Cô cố gắng dùng lực nhiều hơn nhưng mãi vẫn không xé được chiếc quân kia.
Tức giận, dù đang hôn say đắm cô cũng ngóc đầu dậy.
"Chàng xé rách ra ngay cho bà.Nếu không..nếu không..."
còn chưa nói hết câu Lãnh Nguyệt đã bị Hàn Tử Dạ kéo đầu xuống hôn lên môi một lần nữa.
Lần này chẳng cần nàng nhắc nhở, hẳn tự dùng tay giật phăng mảnh vải cuối cùng của hắn.
Hai người không mảnh vải che thân quấn quýt với nhau.
Lúc đầu Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-dam-hoa-dao-quy-ve-mot-moi/217410/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.