Nhấc chân lên, ta bước vào sảnh trước.
Trong thoáng chốc, ta như trở về ngày đầu tiên đăng nhập vào trò chơi.
Không sai.
Nơi này bốn phía treo đầy những câu đối trắng, trước linh đường bày biện vài loại quả cúng, thức ăn cúng, hai bên đặt một đôi chân nến, chính giữa là một chiếc quan tài sơn son thếp vàng được mở nắp, mọi thứ đều được sắp xếp giống hệt như ngày hôm đó.
Mọi thứ trông thật quen thuộc.
Trong đại sảnh đứng đầy người, chen chúc nhau, họ vây quanh quan tài thành nhiều vòng, đang nhìn vào bên trong một cách đờ đẫn, dường như đang chiêm ngưỡng di dung của người đã khuất.
Nếu đây là thủ tục bắt buộc, vậy ta có nên đến xem một chút không?
Nghĩ đến đây, ta đưa cây dù đỏ và khăn tay cho Đại Vĩ và Ngọc Tử: "Ta đi qua xem trước một chút, các ngươi chú ý tình hình xung quanh."
Hai người liên tục gật đầu.
Trước khi đến gần, ta vẫn giữ một phần cảnh giác.
Gói đồ của Tô Chiêu Muội nhẹ tênh, mở ra xem, bên trong là một chiếc mặt nạ trắng toát, cầm trên tay nhẹ bẫng.
Ta đeo mặt nạ lên, cũng học theo mọi người xung quanh, đưa mắt nhìn vào trong quan tài.
Nằm bên trong ấy nào phải yêu ma quỷ quái, mà là một nữ tử trẻ tuổi, dung mạo thanh tú, tựa như đang chìm vào giấc ngủ say, trên cổ còn in hằn một vết siết...
Kia, chẳng phải là chính ta hay sao!
Chớp mắt sau, trước mắt ta trời đất quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bon-dem/3740162/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.