🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau đó, ta để họ ở lại trong khuê phòng, còn mình thì mang theo ô đỏ, khăn lau mồ hôi, cùng với tất cả các mảnh ghép, một mình đi đến rừng trúc.



Gió lạnh thổi hun hút trong rừng sâu.



Tô Chiêu Muội đứng đó, một thân bạch y như hồn ma phiêu dạt theo gió. Ta dừng bước, cất tiếng chào: "Huynh trưởng, lời hứa với huynh, ta đã làm được rồi."



"Ừ."



Sau tiếng đáp khẽ khàng, hệ thống gửi đến một tin nhắn:



【Độ hảo cảm của Tô Chiêu Muội +20, độ hảo cảm hiện tại 30/100】



Thấy ta thi lễ xong, liền không ngừng bước chân đi vào sâu trong rừng trúc, hắn ở phía xa cất tiếng hỏi: "Muội vẫn muốn đi về phía tây sao?"



"Phải."



"Ở lại đây, ít nhất chúng ta sẽ không làm hại muội."



Ta hiểu, trong thế giới quỷ dị và hỗn loạn này, hắn và Bùi Ngự có thể coi là những quái vật (NPC) ôn hòa nhất.



Nhưng khát khao tìm kiếm câu trả lời trong lòng thôi thúc ta không thể dừng bước.



"Đa tạ huynh trưởng. Nếu ta lâu quá không quay lại, mong huynh hãy chiếu cố hai người bạn của ta."



"..."



Lời hay khó khuyên can kẻ lòng đã quyết.



Một nén nhang sau, ta đến từ đường Tô gia.



Ngay cả bậc cửa cũng bị mài mòn thành một rãnh sâu, có thể thấy nơi đây hương khói quanh năm suốt tháng.



Xung quanh vắng lặng, không một bóng người. Ta cứ thế bước vào trong.



Bên trong từ đường, pho tượng Phật Tổ cao lớn, đôi mắt nhìn xuống cõi hư

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bon-dem/3740156/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mười Bốn Đêm
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.