Vừa nói, ta vô tình liếc thấy khăn lau mồ hôi màu đỏ trên eo hắn, trông có vẻ quen mắt, liền đưa tay chỉ: "Kia là vật gì?"
Đối phương thấy ta hỏi, rụt rè cởi khăn lau mồ hôi, run rẩy đưa cho ta.
Ngay sau đó, vật phẩm bỗng hiện ra một khung đối thoại: 【Khăn lụa của A Xích và A Bích, giống như chủ nhân của bọn họ, là một đôi】
Một đôi?
Ta vội vàng tháo khăn lụa trên cổ mình ra so sánh, quả nhiên giống hệt!
Tim ta đập thình thịch, vội vàng quay người lại soi gương, dưới ánh trăng sáng tỏ, chỉ thấy một vết bầm tím hằn sâu trên chiếc cổ trắng nõn, gần như siết chặt cả cổ!
Chết tiệt!
Hai huynh đệ song sinh phía sau ôm chặt lấy nhau, vừa lau nước mắt của nhau, vừa run rẩy cầu xin: "Thê chủ, xin người hãy trả lại đồ cho chúng ta."
Ta còn chưa kịp phản ứng, một bàn tay trắng bệch đã vươn ra trước mặt ta.
Mấu chốt là, đối phương rõ ràng đang đứng cạnh tường, cánh tay lại vắt ngang qua cả căn phòng, gần như dài đến mấy mét, điều này làm sao có thể?
Ta run rẩy đặt một chiếc khăn lau mồ hôi lên đó, tuy nhiên hai huynh đệ song sinh vẫn không hài lòng, giọng nói ngược lại càng thêm the thé.
"Chúng ta là một đôi! Thiếu một cái cũng không được!"
Ta vừa định ném chiếc khăn còn lại qua, thì hai người bọn họ đang ôm nhau không rời, điên cuồng gào thét, thân thể dần dần xoay tròn vặn vẹo!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bon-dem/3740142/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.