Undeviginti quả thật là thiên tài.
Em đã thành thạo việc Cảm nhận Mana rồi. Chỉ sau hai ngày từ hôm ra ngoài với Dieter.
Thật tình, Dieter còn chưa nghĩ ra thứ em thích nhất là gì!
Mà đúng hơn, anh có chịu nghĩ đâu. Anh đã mua hết đồ chơi trong cửa hàng, mỗi món một thứ. Và đó là lý do phòng anh "trông chẳng khác gì bãi rác sang trọng" - trích lời một ma pháp sư nào đó.
Undeviginti không biết việc này. Từ hôm đó trở đi, em ngoài ở trong phòng thì cũng chỉ đến phòng ăn, phòng tắm, làm gì có thăm Dieter nữa đâu.
Việc này khiến Dieter đau lòng lắm nha. Cơ mà đau lòng vì em không thăm anh hay vì anh sắp phải nói lời tạm biệt với mấy đồng vàng yêu dấu thì chỉ có mình anh biết.
Anh không dám xin tiền cha mình.
Tại sao ư?
Họ tên đầy đủ của Dieter là Dieter Yiikinos. Và họ tên đầy đủ của Ma tháp chủ là Dyrall Yiikinos. Hai người là cha con. Bảo anh xin tiền Dyrall để mua quà tặng Undeviginti trong khi Dyrall chỉ muốn em chết quách đi cho xong ư? Thôi xin. Cái quái gì vậy chứ!
"Nè, anh đang nghĩ gì thế? Mau trả lời câu hỏi của em đi."
Undeviginti mặt cau có gọi Dieter không biết đang nghĩ gì.
"A, anh xin lỗi. Ừm... em vừa hỏi gì ấy nhỉ?"
Câu nói này của Dieter khiến Undeviginti không biết nói gì nữa luôn. Anh là vậy, nhiều khi đang nói chuyện lại dừng lại rồi suy nghĩ linh tinh. Đến khi bị gọi thì lại chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-la-song-qua-tuoi-19/2970527/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.