Sáng hôm sau, Dieter như thường ngày lại chạy lên phòng Undeviginti để rủ em tới nhà ăn.
Anh vừa đi vừa ngân nga một giai điệu. Giai điệu ấy hoà với tiếng chim hót líu lo ngoài cửa, nghe khớp đến lạ. Người không biết còn tưởng ngày nào anh cũng song ca với chúng.
Hôm nay chắc trời sẽ đẹp lắm đây. Có vẻ sẽ không mưa, và chắc nắng cũng không quá to đâu. Ya... anh không muốn chịu phạt vào một ngày như này đâu. Hôm nay anh phải chơi với Vinvin bé nhỏ ngoài vườn!
"Vinvin, tới giờ dậy rồi~" Anh mở tung cánh cửa ra, lớn tiếng gọi. Chẳng quan tâm đến việc xung quanh có ai không.
Cơ mà thật ra anh làm vậy vì biết rằng sẽ chẳng có ai ở xung quanh đâu.
Tầng này chỉ những ma pháp sư từ Linh Kỳ Nhất Giai trở nên mới được ở. Hiện tại, chỉ có ba người được sống ở đây: em, ma tháp chủ Dyrall và một vị trưởng lão.
Giờ này hai ông già kia một người đang xử lý việc của ma tháp, một người đang huấn luyện cho các ma pháp sư. Chẳng còn ai ở đây hết. Chỉ có mỗi em thôi.
"Vinvin à~?" Không thấy có tiếng trả lời, và cũng không thấy em trên giường, gọi em lần nữa. Đồng thời đảo mắt quanh phòng, cố tìm em.
Không thấy.
Anh lại tìm.
Vẫn không thấy.
Lại đảo mắt, lại tìm từng ngóc ngách.
Anh vẫn không thấy em đâu.
Kì lạ.
Lần này anh không đứng ngoài cửa nữa mà đi thẳng vào phòng em. Anh ngó xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-la-song-qua-tuoi-19/2970526/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.