Các lưỡi đao không gian quả là đáng sợ.
May lần này có đại sư Diệu Thanh đi cùng, nếu chỉ có bốn người kia thì chưa chắc đã qua được cửa ải này.
Mục Vỹ đã lấy lò luyện Phong Linh ra từ lâu, để nó chầm chậm vận chuyển phía trên mọi người.
“Mục Vỹ, cái lò luyện bé tẹo này của ngươi hữu dụng phết nhỉ, suốt chặng đường nãy giờ, nó chặn được không ít đòn tấn công từ đao gió cho chúng ta rồi đấy…”
Bạt Thiên lão tổ nhìn Mục Vỹ rồi cười lớn nói.
“Ừ, cái lò luyện này là…”
Bụp…
Mục Vỹ vừa gật đầu một cái, chuẩn bị khoe mẽ về điểm mạnh của lò luyện Phong Linh, nhưng còn chưa nói hết câu thì đã có một tiếng động vang lên, ra là có một thanh đao gió đập xuống đỉnh đầu họ.
Lò luyện Phong Linh cản nó lại nên vang lên một tiếng cheng rồi nứt ra.
“Ta…”
Thấy thế, Mục Vỹ há hốc miệng, nhưng không nói được gì nữa.
Những người còn lại thì cố nhịn cười.
Chỉ có Cửu Nhi là cười không ngưng nghỉ.
“Cẩn thận!”
Đại sư Diệu Thanh khẽ hô lên rồi cất bước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683543/chuong-1458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.