“Các người đừng quên, từ mấy chục nghìn năm trước, chỉ có một người tộc Hoả Minh xuất hiện thôi mà đã khiến các tiểu thế giới của chúng ta tan tành đến mức suýt tan rã rồi”.
Nghe Ngọc Huy Nhân nói vậy, mọi người ở đây đều thở dài một hơi.
Thi thoảng lại có tiếng xé gió vang lên trên không trung, sau đó thủ lĩnh của các tiểu thế giới đều chú ý đến các đệ tử đang xuất hiện.
Họ rất muốn biết có đệ tử của tiểu thế giới mình không.
Nhưng họ cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ có những người không thể trở ra được rồi.
“Tiểu tử kia, Ngọc Khuynh Thiên bị cậu đánh cho không lết ra đây được thật à?”, Đế Văn nhỏ giọng hỏi.
“Đâu mà, ta chỉ đánh hắn bị thương chút thôi, nhưng ta đoán hắn vẫn thừa sức thoát ra ngoài được, nếu hắn không xuất hiện thì…”, Mục Vỹ nhìn sang Luân Nhiên.
“Luân Vô Thường bị cậu giết à? Được đấy!”
“Số hên thôi! Tên đó bị thương, đã thế còn ngông cuồng nên không chết mới lạ. Không chỉ có hắn bị ta giết đâu, tính ra thì chắc bây giờ chín trên mười tiểu thế giới đều muốn xử lý ta rồi”.
“…”
Đế Văn đột nhiên nghĩ đến Ngũ Hành Thạch Thương rồi hỏi: “Thạch Thương đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683521/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.