“Muội muội ngoan, muội tỉnh rồi!”
Thấy Diệu Tiên Ngữ đã tỉnh lại, Diệu Linh Ngọc mới thấy yên tâm phần nào.
Nhưng Diệu Linh Ngọc vừa nói dứt câu thì Diệu Tiên Ngữ lại nhắm nghiền mắt lại rồi chìm vào giấc ngủ.
“Có chuyện gì vậy?”
“Độc tố thâm nhập quá sâu vào cơ thể, tuy hoa Bạch Vi đã loại bỏ độc nhanh chóng, nhưng Tiên Ngữ cũng phải mất rất nhiều sức để phối hợp, cứ để trò ấy nghỉ ngơi một lúc”.
“Ừm!”
Diệu Linh Ngọc mặc lại y phục cho Diệu Tiên Ngữ rồi để cô ta dựa vào người mình.
Còn Mục Vỹ thì ngồi xếp bằng xuống để hồi sức.
Các trận đại chiến liên miên đã khiến hắn quá mất sức, dù khi tiến vào cảnh giới Sinh Tử tầng thứ hai thì không phải lo về chân nguyên, nhưng cái gì dùng nhiều chẳng hết. Dù hắn có khôi phục nhanh đến mấy thì cũng khó mà về thế cân bằng được.
Mọi người ngồi xếp bằng xuống đất, còn Mục Vỹ thận trọng quan sát xung quanh.
Vô Cực Minh Giới đã chết, thế là hắn lại đắc tội với tiểu thế giới Vô Cực.
Xem ra kiểu gì hắn cũng phải đối đầu với các tiểu thế giới này rồi.
Mục Vỹ chìm trong suy nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683487/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.