Cảm giác này khiến Mục Vỹ bắt đầu trở nên thư thái.
Cảm nhận được sức mạnh quay về quá là đã luôn!
Hắn không thể chờ thêm được nữa, phải chém giết ngay thôi.
Dù các pho tượng ở tầng thứ hai, thứ ba cảnh giới Sinh Tử không hề đơn giản, nhưng lúc này, Mục Vỹ đã như một con thú hoang lớn mạnh, dù phía trước là mãnh hổ thì hắn cũng không sợ.
“Địa Diệt Chưởng!”
Mục Vỹ khẽ hô lên rồi tung một chưởng ra.
Uỳnh…
Một tiếng nổ inh tai vang lên, bức tường phía trước đồ rầm xuống.
Nhưng Mục Vỹ lại ngẩn ra khi trông thấy cảnh tượng này.
Chuyện gì vậy?
Các pho tượng võ giả cảnh giới Sinh Tử ở trước mặt hắn đều vỡ nát rồi biến mất hoàn toàn.
Điều này càng khiến Mục Vỹ không hiểu ra làm sao.
Chuyện quái quỷ gì vậy?
“A, ngại quá, xin lỗi nhé!”, Dung Thiên lão tổ bất ngờ xuất hiện rồi gãi đầu nói: “Ta vừa sửa xong cây gậy rồi nên đã đuổi chúng đi hết”.
Nghe thấy thế, Mục Vỹ tức muốn hộc máu.
Đến bao giờ, lão già này mới thôi giở chiêu trò đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683440/chuong-1355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.