“Xin lỗi, thứ khống chế cục diện này đã bị hỏng, nơi này không còn nghe theo lệnh của ta nữa rồi”, lão tổ bất đắc dĩ nói: “Hay ngươi giải quyết hết các con rối này đi?”
“Giải quyết? Giải quyết cái con khỉ ấy!”
Mục Vỹ lập tức nổi xung.
Lão già này đang chơi xỏ hắn đây mà.
Hắn thật sự bị dồn vào chân tường rồi.
Mục Vỹ ngoảnh lại nhìn cả đống võ giả cảnh giới Sinh Tử ở phía sau rồi ra vẻ anh hùng.
“Liều thôi!”
Mục Vỹ không cam tâm.
Nhưng giờ mà không liều mạng thì hắn biết làm gì đây?
Ngay sau đó, các pho tượng võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất đã ồ ạt kéo đến rồi bao vây Mục Vỹ.
Thấy vậy, Mục Vỹ chỉ còn vẻ chán trường.
Hiện giờ, hắn không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi.
“Giết!”
Mục Vỹ cầm chắc kiếm Thiên Minh trong tay rồi lao lên.
Nhưng khi thấy cảnh tượng này, lão tổ kia lại loé lên ý cười trong ánh mắt.
“Tên nhãi kia, định lĩnh ngộ được một ít ý nghĩa rồi rút à? Làm gì có chuyện đơn giản thế, chưa đột phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683439/chuong-1354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.