Khoảnh khắc ấy, Luân Vô Thường như biến thành chúa tể thế giới, bất kì kẻ nào cũng chỉ là một con kiến khi đứng trước hắn ta.
Cả tinh thần lẫn thể xác Lạc Tuyết đều sợ hãi.
Thật là khủng khiếp!
Đáng sợ quá!
Lạc Tuyết thấy bản thân như rơi vào một hầm băng, không tài nào chịu đựng nổi.
Không những thế, áp lực ấy đang ngày một lớn dần.
Cuối cùng, Lạc Tuyết kêu lên, bước lùi ra sau, phun một ngụm máu rồi quỳ xuống đất.
Nhưng cô ấy đứng ở phía sau mà còn không chịu nổi thì Mục Vỹ đang ở trung tâm sẽ nhận lấy áp lực thế nào đây?
Tuy chân nguyên hộ thể đã ngưng tụ thành một lớp phòng hộ ở trước người nhưng Lạc Tuyết lại thấy nó như một tờ giấy mỏng manh vậy, chẳng được tích sự gì.
Vậy mà lúc này Mục Vỹ vẫn có thể đứng yên như đang mặc một bộ hộ giáp cứng như thép.
Cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười thật sự có thể bộc phát ra sức mạnh to lớn đến thế sao?
Lạc Tuyết không biết.
Sự hiện diện của Mục Vỹ đã phá vỡ mọi nhận thức của cô ấy về cảnh giới Vũ Tiên.
Theo lý thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683434/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.