Mãi đến khi đi tới cửa chính của cung điện thì họ mới nhìn thấy cảnh vật bên trong.
Các pho tượng bằng cát trông hệt như người thật suýt nữa khiến Lạc Tuyết sợ hết hồn.
Mục Vỹ cũng ngẩn ra khi nhìn thấy các pho tượng hình người được làm bằng cát rất phổ thông ấy.
Những người này đều cầm đao hoặc kiếm đứng sừng sững, còn ở phía cửa cung điện thì có một người đàn ông mặc trường sam, tay cầm trường thương rồi nhìn những người kia với vẻ kiên định.
Nếu đây đều là người thật thì Mục Vỹ có thể liên tưởng đến cảnh họ đang tiến hành một nghi thức nào đó như kiểu tiễn tráng sĩ lên đường với lòng hào hùng.
“Trông như thật ý nhỉ!”
Lạc Tuyết không nhịn được mà giơ tay chạm vào các pho tượng ấy.
Pho tượng nhẵn nhụi, ngoài cảm giác lạnh băng ra thì giống hệt như người thật.
“Xem ra vị thần tiên này cũng là một đại sư khắc tượng”.
Lạc Tuyết không khỏi cảm thán.
Nhưng Mục Vỹ lại không cảm thấy vậy.
Các pho tượng này cho hắn một cảm giác rất lạ.
Hai người đi vòng qua các pho tượng thì mới phát hiện ở đây có lên hàng nghìn pho tượng, chúng đứng trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683425/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.