“Nói dông dài có ích gì, cứ lấy ra đây đi đã!”
Ngũ Hành Cực đang cáu lắm rồi, đã thế còn bị chiêu nhử mồi của Mục Vỹ chọc cho phát điên.
Ông ta không tin Mục Vỹ lấy được võ kỹ nào đó lợi hại hơn Ngũ Hành Thần Ấn.
Đây chính là môn võ kỹ chủ chốt khiến Ngũ Hành Thiên Phủ mạnh hơn năm thế lực lớn, một khi đã mất thì không thể xoay chuyển được nữa.
Thậm chí Ngũ Hành Cực còn nghi ngờ Mục Vỹ được năm thế lực lớn cài vào đây để thực hiện chiêu phản gián.
“Tốt xấu gì thì ông cũng là phủ chủ của Ngũ Hành Thiên Phủ, gì mà phải sốt sắng thế!”
Mục Vỹ tỏ rõ vẻ bực dọc trong lời nói.
“Nếu các người không muốn nghe ta nói nữa thì thôi, ta cũng không đổi nữa. Cột đá là do ta làm hỏng, giờ muốn chém muốn giết thế nào là tuỳ các người”.
Mục Vỹ rướn cổ lên tỏ vẻ thích làm gì thì làm.
“Ngươi…”
Trông thấy dáng vẻ bất cần đời đó của Mục Vỹ, Ngũ Hành Cực không nhịn được nữa mà nói: “Thôi đấy, ngươi nói đi!”
Ông ta cũng phải bó tay rồi.
Trông tiểu tử này chẳng giống thiên tài mới tu luyện vài chục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681484/chuong-1292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.