Mục Vỹ có căn cứ mới nói như thế.
Quả thật xưa nay đã vậy rồi.
Có hai loại người có khả năng đạt được thành tựu vĩ đại trong đời nhất, đó là võ giả hoàn toàn là đơn thuộc tính và thiên tài tuyệt thế có thể chất ngũ hành.
Thể chất đặc thù của bản thân họ chính là ưu thế được trời cao ban cho.
Còn võ giả song thuộc tính, tam thuộc tính thậm chí là tứ thuộc tính - những người được gọi là thiên tài kia thì ngược lại.
Nguyên tố ngũ hành trong cơ thể họ không hề cân bằng, chính xác hơn là hỗn tạp.
Càng tu luyện, thiếu sót của họ càng rõ ràng!
Mục Vỹ biết được chuyện này nhờ quãng thời gian ở đại thế giới Vạn Thiên.
Những người này lấy làm vinh dự vì được tiến vào Ngũ Hành Thiên Phủ, nhưng họ hoàn toàn không biết rằng đằng sau niềm vinh quang ấy là những tai hại sẽ làm mình khốn đốn hơn.
Mất nhiều hơn được.
Mục Vỹ chẳng mong đợi họ sẽ thông suốt điều đó.
"Giải thích nhiều làm gì cho mất công, ta đoán chắc tên Ngũ Hành Ngọc Minh đó biết đấy!"
"Kết trận, giết hắn!"
Nghe Mục Vỹ tỏ ra khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681421/chuong-1229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.