Bọn họ đều biết Mục Vỹ không hề yếu ớt.
Nếu họ tuỳ ý xông lên thì chính mình mới bị thiệt.
“Ba người các ngươi thương lượng xong chưa?”
Mục Vỹ mỉm cười nói: “Ba con chó săn cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ chín đối phó với một mình ta cũng ở cùng cảnh giới mà các ngươi còn sợ cái gì? Lẽ nào sợ bị ta giết à? Nếu đã không dám đánh thì biến đi được không? Ta tìm Ngũ Hành Ngọc Minh có việc đây”.
“Ngươi tìm Ngọc Minh sư huynh làm gì?”
“Để giết hắn”.
Giọng nói của Mục Vỹ chợt trở nên rất lạnh lùng, sắc mặt cũng rất u ám.
“Ngươi chán sống rồi đúng không?”
Ba người kia đã bị lời nói ngông cuồng của Mục Vỹ chọc cho không nhịn được nữa.
Khoảng chục người ở hai bên lập tức tấn công Mục Vỹ.
Dù Mục Vỹ có mạnh đến mấy thì họ cũng đông người hơn, đã vậy còn toàn là đệ tử ở tầng thứ bảy, thứ tám và sáu, bảy người ở tầng thứ chín cảnh giới Vũ Tiên.
Còn Mục Vỹ chỉ có một mình, dù hắn có lợi hại đến mấy cũng không thể chống lại đông người thế này được.
Bọn họ cùng liên thủ có lẽ không thể giết được hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681420/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.